“Tô Nhất Nặc?”
“Hai người là cha mẹ bé đúng không?”
Bác sĩ là một người đàn ông trung niên khoảng 30 tuổi, bác sĩ nhìn đơn đăng ký một chút rồi quay sang nhìn hai người Diệp Mặc.
Khi bác sĩ nhìn thấy Tô Ngọc Tình thì hơi ngẩn ra, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Người bình thường sẽ không ai ăn mặc giống như ‘ninja Lead’ vào buổi tối như thế này.
“Ừm!” Tô Ngọc Tình gật nhẹ đầu.
“Tôi xem một chút nào, ừm! Có triệu chứng cảm mạo, còn hơi sốt….. như vậy đi, hai người đi cho bé xét nghiệm máu trước đã, sau khi có kết quả xét nghiệm thì tôi sẽ xem lại.”
Bác sĩ đứng lên, kiếm tra cho đứa bé một chút rồi lại quay về chỗ ngồi, viết mấy tờ danh sách xét nghiệm.
“Còn phải xét nghiệm máu à?” Tô Ngọc Tình hơi kinh ngạc nói.
Đứa bé còn nhỏ như vậy, khẳng định là sợ đau.
“Tất nhiên là phải xét nghiệm rồi, vì tôi không thể loại trừ các khả năng khác được, không có kết quả xét nghiệp thì tôi sẽ không thể kê đơn thuốc được, hai người đi nhanh thôi.” bác sĩ lắc tay.
“Được rồi.” Tô Ngọc Tình gật đầu, ôm đứa bé đứng lên.
“Đi thôi.” nàng quay ra nói với Diệp Mặc một câu rồi đi ra phòng khám.
Hai người đi đến nơi lấy máu, lại phải xếp hàng một lúc.
Cho dù là buổi tối, người bệnh ở đây cũng không ít chút nào.
“Đến lượt chúng ta rồi.”
Chờ khoảng mười phút, rốt cuộc thì cũng đến lượt.
“Con ngoan, không sợ….” Tô Ngọc Tình ôm đứa bé đi đến nơi lấy máu.
“Cô y tá, xin hãy nhẹ nhàng một chút.” Tô Ngọc Tình vẫn không yên lòng, dặn dò một câu.
“Tôi biết rồi.” người y tá lấy máu hơi không kiên nhẫn trả lời một câu.
Nàng giương mắt lên liếc nhìn Tô Ngọc Tình một chút, bỗng nhiên mắt nàng co lại, trong mắt lộ ra vài phần nghi ngờ.
Âm thanh vừa rồi hơi quen thì phải.
Còn có cách ăn mặc này của Tô Ngọc Tình nữa….
Y tá đè xuống lòng nghi ngờ, lấy ra kim, đâm vào tay đứa nhỏ.
Oa oa-----
Đứa bé đau đến mức khóc to.
“Con ngoan, không khóc, không khóc, xong rồi mà…” Tô Ngọc Tình hết sức đau lòng.
“Xong rồi! đè miếng bông này vài phút là dược.” Y tá lấy xong máu, thì lấy một ít bông đè vào chỗ kim đâm.
“Đi thôi, qua bên kia ngồi chờ.”
Diệp Mặc dẫn Tô Ngọc Tình đi qua một chỗ ít người rồi ngồi xuống.
Lấy máu xong, giờ phải ngồi chờ kết quá xét nghiệm, chắc cũng phải 1 tiếng sau mới có kết quả.
“Người này….hình như là Tô Ngọc Tình thì phải.”
Lúc này, y tá lấy máu nhìn chằm chằm vào Tô Ngọc Tình, đáy lòng bắt đầu nghi ngờ.
Mặc dù đối phương ăn mặc rất kín đáo, nhưng mà từ âm thanh thì người y tá vẫn có thể nghe ra, rất giống với Tô Ngọc Tình.
“Tô Nhất Nặc….”
“Họ Tô……..”
Lại nhìn tờ đăng ký của đứa bé, y tá gần như đã xác định.
Nửa năm trước, Thiên Hậu Tô Ngọc Tình bị lộ ảnh có bầu, scandal này khiến cả nước chấn động, tính thời gian thì có lẽ cũng bằng tuổi đứa bé này.
“Chẳng lẽ đúng là Tô Ngọc Tình?” người y tá hơi kích động.
Đây chính là một tin tức lớn.
Con của Thiên hậu Tô Ngọc Tình.
Còn cả người đàn ông kia nữa, không biết là trợ lý hay là cha của đứa bé, nếu như là cha của đứa bé thì tin tức này quá lớn rồi.
Ngay sau đó, người y tá vụng trộm lấy điện thoại di động ra, chụp mấy tấm ảnh tờ đăng ký của đứa bé, rồi lại quay ra chụp mấy tấm ảnh của Tô Ngọc Tình và Diệp Mặc.
Tiếp đó, nàng post lên nhóm chat, bắt đầu đắc ý khoe khoang.
“Cô đói không?”
Chờ được lúc thì Diệp Mặc hỏi Tô Ngọc Tình.
“Không đói lắm.” Tô Ngọc Tình lắc đầu.
“Bên dưới có tiệm tạp hóa, tôi chạy xuống mua ít đồ ăn và nước uống.” Diệp Mặc cười nói.
“Cũng được.” Tô Ngọc Tình nhìn qua đứa bé trong ngực rồi gật đầu nói.
Diệp Mặc đứng dậy, đi xuống tầng dưới, đi đến tiệm tạp hóa mua vài thứ.
“Bệnh viện này….cũng rất khá nhỉ.”
Đi ra khỏi tiệm tạp hóa, Diệp Mặc đi dạo bốn phía một chút, cả tòa bệnh viện rất lớn, các trang thiết bị cũng rất mới.
“Nghe thấy chưa? Tô Ngọc Tình đến bệnh viện của chúng ta đấy.”
“Tô Ngọc Tình? Không thể nào! Là Thiên hậu Tô Ngọc Tình sao?”
“Đúng thế, nàng mang đứa nhỏ đến khám bệnh, cậu xem này, đây chính là con trai nàng, tên là Tô Nhất Nặc, còn có một người đàn ông ở bên cạnh nàng nữa, không biết là ai, có khả năng là cha của đứa bé.”
“Tô? Vì sao lại họ Tô?”
“Theo họ nàng mà thôi, có gì đâu! Nàng có nhiều tiền như thế, chuyện này quá đơn giản.”
Khi Diệp Mặc vừa trở lại, thì nghe thấy mấy y tá đi ngang qua đang bàn luận rất kích động.
Diệp Mặc dừng lại bước chân, sắc mặt thay đổi, trở nên cực kỳ âm trầm.
Không chỉ Tô Ngọc Tình bị lộ ra, mà tin tức của đứa bé cũng bị tiết lộ.
“Ảnh chụp hơi mờ nhỉ! Không thấy rõ đứa nhỏ lắm, cả dáng vẻ của người đàn ông này nữa, cũng không thấy rõ lắm.”
“Theo tôi đoán, thì đây chính là cha của đứa bé, không thể nào là trợ lý được.”
“Tin tức truyền nhanh quá, trên Micro Blog cũng đã có rồi, lên trở thành từ khóa hot rồi này.”
Diệp Mặc nghe một lúc, sau đó tăng tốc đi lên tầng trên.