Chỉ sợ mở được một chút cũng có thể nhìn thấy tinh hình hiện tại.
Đập vào mắt là một căn phòng rất đơn giản, không bài trí gì.
Quách Nguyệt Hoa, Giang Trấn đứng nép ờ một bên, nhưng
Giang Phong đứng đối diện với một người là con gái.
Mộ An An cố gắng mở mắt to hết sức để nhìn người bên cạnh Giang Phong.
Kết quả!
Khi Mộ An An đang cố nhìn rõ người bên cạnh Giang Phong thi ngạc nhiên.
Người đó cao đến tai Giang Phong, đôi chân khá cân đối, mái tóc đen dài buộc thành đuôi ngựa, gương mặt không chút biểu cảm.
Làn da trắng trẻo, rất im lặng.
Điều khiến Mộ An An ngạc nhiên là người bên cạnh Giang Phong lại giống hệt Mộ An An!
Mộ An An không thể tin nổi.
Đồng thời, Giang Phong nói: “Không phải sợ vị Thất gia kia tìm người sao, ngày mai đưa người qua đó đi.”
“Nhưng cái này…không phải
sẽ bị bại lộ sao?” – Giang Trấn có chút nghi ngờ.
Giang Phong hất hàm, rất tự tin:
“Người ở phía sau con đã tốn hết một năm để hoàn chỉnh một người y hệt Mộ An An, bao gồm cả thói quen, các chi tiết nhỏ nhất cũng đã từng luyện qua.”
Một năm?
Tốn hết một năm để hoàn chỉnh cô lại còn mô phỏng lại thói quen, đây là khái niệm gì chứ?
Nhưng Giang Phong đã nói người đứng sau hắn là ai?
Từ một năm trước đã bắt đầu mưu tính những chuyện này..
Không!
Thậm chí còn sớm hơn!
Nhận ra đối phương suy nghĩ rất lâu, Mộ An An liền cảm thấy da đầu ngứa ran, sống lưng ớn lạnh.
Nhập mật khẩu: 1234
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!