Chỉ có anh đứng ngoài cửa và bé con trong phòng.
Anh cho không gian, sự yên tĩnh và an
toàn vừa đủ cho bé con có thể hoàn toàn giải phóng sự yếu đuối, đau khổ trong lòng
Giải phóng những thứ…
Trước giờ bé con chưa từng nói ra với bất kỳ ai, cái gọi là trừng phạt.
Hai ngày tiếp theo, trong Ngự Viên Loan gió êm biển lặng.
Thất gia vẫn luôn bận chuyện công ty, công chúa nhỏ vì chân bị thương nên ở trong phòng dưỡng thương.
Mà trong hai ngày này, Thất gia rất ít đi thăm công chúa nhỏ.
Thậm chí trong Ngự Viên Loan còn loan tin, Thất gia lạnh lùng là vì hành vi của công chúa nhỏ thật sự đã chọc giận Thất gia.
Nhưng những tin đồn này này, đến khi Thất gia chính tay đem đồ ăn đêm cho Mộ An An thì hoàn toàn bị đánh vỡ.
Trong Ngự Viên Loan lúc này thì gió yên biển lặng, nhưng bên ngoài Giang Thành thì không hề bình an.
Từ chuyện Giang đại tiểu thư của tập đoàn dược liệu đứng đầu Giang Thành, công khai gây chuyện lái xe tông người khác, thậm chí còn dùng axit tạt người ta làm cho mạng xã hội bùng nổ.
Theo đỏ là cả cái Giang gia cũng sụp đổ theo.
Bây giờ tất cả cư dân mạng, cả ngày đều bắt chặt chuyện của Giang gia, họ bắt buộc phải đợi Giang cầm bị pháp luật trừng trị.
Không ít người chạy đến kéo băng rỏn bên dưới tập đoàn Giang Thị, bày tỏ sự kháng nghị đối với Giang đại tiểu thư.
Các cổ đông trong tập đoàn không nghĩ đến một cô đại tiểu thư mà có thể mang lại hiệu ứng cánh bướm đáng sợ vậy.
Dưới tình huống hiện tại, Giang gia muốn cứu Giang cầm căn bản không thể.
Giang cầm đang bị giam giữ ở phòng tạm giam, bản án của cô ta vì dư luận và sự quan tâm của công chúng nên phải tăng cường thẩm tra.
Cảnh sát không ngừng phát ra thông báo, nói sẽ nghiêm trị để an ủi lòng dân.
Mộ An An hưởng thụ được ba ngày.
Thì Giang Trấn đến Ngự Viên Loan.
ông vừa đi đến trước cổng, báo cáo mục đích với đội bảo vệ, thì đối phương đã sắp xếp xe đưa ông vào thẳng phòng khách của biệt thự chính.
Đây là lần thứ hai Giang Trấn đến Ngự Viên Loan, tất nhiên là căng thẳng.
Ông ta mặc tây trang như ngày thường đi làm, dáng vẻ y như khi được lên tivi, rất trang nhã rất lịch thiệp.
Chỉ là lúc này căng thẳng đến độ không ngừng dùng khăn au mồ hôi lạnh, như thế có chút phá hủy đi hình tượng lịch thiệp.
Người làm mời Giang Trấn đến sofa,
“Thưa ông, mời ngồi.”
Giang Trấn gật đầu.
Ông vừa ngồi xuống là người làm liền đưa trà và bánh ngọt lên.
Giang Trấn muốn hỏi Mộ An An và Thất gia ở đâu, kết quả còn chưa mở miệng người làm đã bưng khay rời đi rồi.
Khiến cho ông không cách nào hỏi được.
Mặc dù đã mời Giang Trấn đến đây, hơn nữa còn đối đãi như khách nhưng trong lòng Giang Trấn vẫn thấy hoảng.
Nhất là khi ngồi một mình tận 5 phút, càng khiến ông hoảng hơn.
Ông nhìn người làm đang bận rộn xung quanh, ba lần có ý định muốn hỏi, nhưng vẫn không thành công.
Mà lúc này, vị trí trên lầu hai.
Tông Chính Ngự đang dựa vào lan can, miệng ngậm điếu thuốc kiểu lười biếng, con người lạnh lùng nhìn chằm chằm sofa ở lầu một.
Rõ ràng là rất căng thẳng, nhưng lại không ngừng ra vẻ trấn tĩnh trước mặt người làm.
Lúc ở Giang Thành khi anh xác định được người luôn mạo danh anh không phải là Ngũ gia, Tông Chính Ngự liền muốn xử lý Giang gia.