Nhưng khi đối mặt với tình cảm giữa hai người, lối suy nghĩ trai thẳng của Thất gia khiến Mộ An An cảm thấy khinh bỉ.
“Thất gia, rốt cuộc thì cháu cởi hay là…Á!”
Lời Mộ An An nói còn chưa xong đã bị Thất gia tóm vào gáy, cả người ngã thẳng vào lòng Thất gia.
Trán bị cụng vào cơ bụng anh, rất đau.
Mộ An An hơi kháng nghị.
Tông Chính Ngự ngược lại càng bá đạo: “Đừng nhúc nhích.”
“Quoa quoa quoa, mặt, mặt của cháu,… thuốc…”
Mộ An An la lên một cách mơ hồ.
Tông Chính Ngự phản ứng trở lại, lập tức buông Mộ An An ra.
Mộ An An bị đè nửa ngày, cuối cùng được buông ra thế là thở hổn hển từng ngụm khí lớn.
Đồng thời, Tông Chính Ngự đã tìm đúng góc độ cẩn thận ôm Mộ An An vào lòng mình, để tránh cô
bị thương đến chân phải.
Anh đặt cô lên giường, để cỏ ngồi thẳng để thẳng chân, lưng đối với Tông Chính Ngự.
Mộ An An vô thức muốn nhúc nhích.
Tông Chính Ngự đè vai cô: “Đừng loạn.”
Mộ An An không động đậy.
Đùa thì đùa chứ nếu cứ đùa tiếp thì sẽ bốc cháy mất.
Cô còn nhàn.
Nhập mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!