Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com


Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Mộ An An vừa nói câu này, mặt Quách Nguyệt Hoa liền trở nên khó coi ngay.
Giang Trấn vốn dĩ đã căng thẳng, một lúc này còn căng thẳng dữ nữa, ông không ngừng lấy khăn tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán mình.
Nhưng mà, Quách Nguyệt Hoa vẫn là rất điềm đạm, bà ta thuận theo lời Mộ An An nói: “Hoả hoạn tất nhiên là không phải tiểu Cầm nhà tôi phóng rồi, chỉ là tiểu cầm nhà tôi và An An tiểu thư có chút hiểu lầm, cho nên hôm nay mới đến đây chủ động xin lỗi, muốn giải quyết những hiểu lầm đó.”
“Bà Giang à, bà nói cho tôi nghe thử xem giữa tôi và Giang cầm đại tiểu thư có hiểu lầm gì?”
Mộ An An tiếp tục hỏi ngược lại.
Biểu cảm trên mặt Quách Nguyệt Hoa cứng lại, bà ta nghiêm túc đánh giá lại Mộ An Ăn.
vốn tưởng rằng đây chỉ là một cô công chúa yếu đuối được chiều chuộng kiêu ngạo trong Ngự Viên Loan, không ngờ lại là một gốc rễ cứng rắn.
Hèn chi con gái bà lúc nào cũng phải chịu thiệt trước con người này.
Nụ cười cao quý trên mặt Quách Nguyệt Hoa vẫn duy trì như cũ, nói: “Tiểu thư An An, tôi hy vọng giữa cô và tiểu cầm sẽ không có hiểu lầm gì, các cô bằng tuổi nhau, hơn nữa lại học cùng một trường, thực tập cùng một bệnh viện, đây vốn dĩ là một cái duyên, à hơn nữa cũng là một cái duyên thật to.”
Quách Nguyệt Hoa nói xong còn tựa như nhớ ra gì đó mà nhìn Giang Trấn một cái, sau đó mới nói tiếp: “Con gái của vợ trước chồng tôi cùng tên cùng họ, thậm chí là cùng tuổi với cô nữa cơ.”
Lời vừa dứt, Mộ An An lập tức siết chặt nắm đấm.
Lúc xuống đây, người làm đã giúp cô đắp một tấm mền nhỏ lên đùi, vì thế bây giờ cô siết nắm đấm không có ai phát hiện ra.
Đối với Mộ An An mà nói, Quách Nguyệt Hoa nhắc đến mẹ, chính là một sự sỉ nhục đối với mẹ cô.
Nhưng ngoài mặt Mộ An An vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh lãnh đạm: “Trước đó chú có nói với tôi, cùng tên cùng họ cùng tuổi, đúng là rất khéo.”
Quách Nguyệt Hoa dò xét Mộ An An.
Bà cố tình nói ra chuyện này chính là muốn thăm dò Mộ An An.
Từ lúc Mộ An An công khai thân phận, Giang Trấn luôn hoài nghi Mộ An An chính là con của Mộ Thanh, nhưng Quách Nguyệt Hoa và Giang cầm thì không nghĩ the.
Cái thứ tạp chủng, không có cái mạng tốt như thế để mà được Ngự Viên Loan thu
dưỡng đâu.
Đến hôm nay khi nhìn Mộ An An, càng nhìn bà càng cảm thấy Mộ An An và Mộ Thanh không giống gì.
Mày mắt và ngũ quan Mộ An An thiên hướng nhu hoà, hình dung sinh động một chút thì chính là giống cái bánh bao, mềm yếu dễ nựng.
Còn Mộ Thanh, cái người có tình cảm ngu ngốc, nhưng vẻ ngoài thì khá cứng rắn.
Trông không giống như người cùng một đường.
Quách Nguyệt Hoa nói: “Tiểu thư An An, hôm qua tiểu cầm nhà tôi và cô đều ở Giang Đô Hội, nhưng tiểu cầm nhà tôi vì chuyện ngoài ý muốn mà lúc rời khỏi biển lửa đã bị chụp rất nhiều ảnh không tốt, hơn nữa những tấm ảnh đó đều trở thành bánh bao béo bở cho đám truyền thông, bọn họ nhất quyết muốn báo cáo ra ngoài.”
Mộ An An im lặng nghe Quách Nguyệt Hoa nói.
Lộ thì chính là lộ.
Lách cả một vòng to như thế.
Trong lòng Mộ An An khinh bỉ còn không thèm nói ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK