Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Mộ An An nghe lời cúi người xuống.


Tay Tông Chính Ngự xoa nhẹ mặt cô: “Chậm nhất ba ngày nữa ta sẽ trở lại.”


“Giang Trấn, Giang cầm, Hoắc Hiển.” -Tông Chính Ngự đưa ra ba cái tên, khi Mộ An An đang nghi hoặc, anh nói: “Tránh xa ba người này một chút, hiểu hông?”


Mộ An An rất ngoan ngoãn gật đầu.


Thất gia hiển nhiên là rất hài lòng động tác nghe lời của Mộ An An, xoa mặt Mộ An An cũng dịu dàng hơn đi rất nhiều.


“Về phòng đi.” – Nói xong, anh liền thu tay về.


Nhưng Mộ An An vẫn duy trì tư thế như cũ, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Tông Chính Ngự.


Đôi mắt vốn dĩ còn hơi ướt dần trở nên ướt hơn.


Nhưng khi nước mắt rơi xuống, cô vội đứng dậy nói: “Vậy chú mau đi đi, cháu ở nhà đợi chú.”


Giọng điệu của cô rất nhẹ nhàng, sau khi nói xong, cô quay người đi về phía biệt thự.


Không có quay đầu lại nhìn Tông Chính Ngự.


Không dám quay đầu lại.


Quay đầu lại nhất định sẽ sụp đỗ.


Chỉ cần suy nghĩ, ngồi trên chuyến bay hai lần, trên mặt mang theo sự mệt mỏi, chỉ vì cảm thấy được cô không vui.


Xác định cô không có việc gì, anh lại bay đi.


Thất gia của cô, sao lại tốt đến như vậy!


Mộ An Anthẳng một đường không quay đầu nhìn lại, đi tới chỗ ngồi trên cầu thang.


Sau khi nghe thấy tiếng động cơ của chiếc xe, cô đột ngột quay đầu lại nhìn chiếc xe đang di chuyển về phía sân đỗ.


Cô chỉ có thể nhìn thoáng qua Thất gia đang ngồi trong xe qua cửa sổ đang mở.


Mộ An An đứng một hồi, cuối cùng cũng ngồi trên bậc thang.


Người hầu ở bên cung kính hỏi: “Tiểu thư An An, Thất gia đã dặn dò phòng bếp chuẩn bị bữa tối cho cô, bây giờ cô dùng chưa?”


Mộ An An lắc đầu: “Đi tìm bác sĩ cố đến đây.”


Giọng cô yêu ớt.


Người hầu đương nhiên không dám trái lời, lập tức phái người đi thông báo cho bác sĩ Co.


Mộ An An đã ngồi trên bậc thang mà không có bất kỳ cử động nào khác.


Khi bác sĩ Cố đến, nhìn thấy động tác này của Mộ An An, hắn hơi ngạc nhiên hỏi: “Tiểu thư An An?”


Hắn nhìn quanh, nhưng không thấy bóng dáng của Tông Chính Ngự.


Mộ An An không có nhìn bác sĩ mà lấy điện thoại trong túi ra.


Cúi đầu xuống để mở khóa, sau đó thực hiện một số thao tác, rồi đưa điện thoại cho bác sĩ Cố.


Bác sĩ Cố không hiểu ca mổ của Mộ An An: “Tiểu thư An An, đây là…?”


“Vừa rồi tiểu Cửu đã gửi cho tôi hai đoạn video và hình ảnh.” – Mộ An An nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK