Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hãy nói về giá cả cho một đêm, tôi muốn thử người phụ nữ của Thất gia!”
“Cút”
“Cút?. Không phải vừa mới đi rao bán mình sao? Sao lại vậy?”
Mộ An An không tiếp tục nghe người trong điện thoại nói nữa, cô thẳng thừng ngắt điện thoại.
Cả phòng họp đều rơi vào trạng thái im lặng, ai cũng nhìn chằm chằm cô.
Tuy lúc bắt điện thoại là nghe từ ống nghe, nhưng người trong điện thoại gào rất to mà phòng họp thì thoáng đãng, cho nên những người cỏ mặt ở đó đều nghe rõ hết.
Ánh mắt của những người đó nhìn Mộ An An, có kỳ lạ có xem thường, có trào phúng và không thể tưởng tượng nổi….Rất nhiều.
Mộ An An đứng trong đám người chịu đựng những ánh mắt đó, cô cảm giác cả
người mình đều bỏng rát hết lên.
Cô giống như một món đồ được kê giá niêm yết vậy.
Nó khiến cô cảm thấy nhục nhã, xấu hổ và phẫn nộ trong lòng nhưng lại không cách nào phát tiết ra ngoài, dẫn đến trái tim cô điên cuồng đập loạn xạ.
Người trước giờ luôn thông minh bình tĩnh như cô, nhưng giờ phút này trong đầu bỗng trống rỗng.
Cô hoàn toàn không biết nên nói gì.
Giải thích cho bản thân sao?
Giải thích như thế nào?
Gào to không phải tôi?
Tôi hoàn toàn không phải như thế?
Ai tin?
Hơn nữa cái cách đó vừa ngu dốt vừa vô dụng!
Cảnh tượng trước mắt rơi vào trạng thái yên ắng.
Cơ thể Mộ An An không ngừng cứng đờ lại.
Lần đầu tiên trong đời cô gặp phải loại chuyện này, bị đối xử như một loại con gái hư hỏng!
Rõ ràng biết là không phải mình, nhưng lại giống như một con thú bị vây trong lồng không thể làm gì được!
“Khụ khụ!” Bỗng một tiếng ho khan vang lên giữa bầu không khí ngượng ngập trong phòng họp.
Bác sĩ Trần đặt tài liệu lên bàn nói: “Cuộc họp đến hôm nay thôi, tan họp, mọi người ai nấy quay về vị trí công tác của mình đi.”
Giọng điệu bác sĩ Trần bình tĩnh tựa như vừa nãy chưa có chuyện gì xảy ra vậy.
Chỉ là vừa kết thúc một cuộc họp rất bình thường mà thôi.