Vào tháng này những năm trước, cháu đều có thể mặc váy.”
Mộ An An vừa lẩm bẩm vừa đánh vào phần chân đang bó bột:
“Cũng không biết là khi nào mới lành lại.”
Thất gia nghe xong, ngay lập tức khoé miệng anh mỉm cười.
Đưa tay xoa đầu Mộ An An, nói…
“Qua hai tuần nữa là có thể tháo, kiên nhẫn chút đi.”
Mộ An An im lặng.
Cô không muốn nói về chuyện này, nó có chút loạn lòng.
Cô tùy tiện cầm chiếc điện thoại Thất gia vừa đặt bên cạnh lên quét mờ face id.
Phút cô liền nhìn thấy tấm ảnh Thất gia vừa chụp Mộ An An.
Là tấm ảnh hình xăm sau lưng
CÔ.
523200.
Mộ An An nhìn thấy dãy số đó thì trong lòng cảm thấy vừa ấm áp lại vừa chua xót.
Trước đó tuổi còn nhỏ không biết mẹ đưa cô đi xăm cái gì, bây giờ nghĩ lại thấy một bí mật quan trọng như thế lại có thể là ngày sinh của cô.
Cô sống cùng với bí mật đó.
Chết, cũng chết cùng bí mật đó.
Nhập mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!