“Hửm?” – Tông Chính Ngự phát ra một tiếng từ yết hầu.
Nhưng trong đầu Mộ An An bây giờ chỉ toàn là hình ảnh về yết
hầu của anh, đột nhiên cảm thấy trong miệng hơi khô.
Trong lòng ngứa ngáy, tê dại y như bị mèo cào.
Đồng thời, Mộ An An lại bắt đầu quên đi nhịp thở của mình.
Một hơi, một hơi, đều ghi nhớ ở trong lòng.
Nếu không sẽ bị cảm giác ngột ngạt như lúc nãy.
“Sao thế?” – Tông Chính Ngự thấy Mộ An An không nói gì, liền hỏi một câu.
Mộ An An sợ bị anh nhìn ra, lén nhìn Thất gia một cái, nhất là ánh mắt đã dừng lại ở đỏi môi căng mọng đó vài giây.
Cảm thấy hơi khát nước.
Mộ An An thốt lên: “Cháu, cháu khát nước, muốn, muốn uống nước.”
Vừa nói xong, Tông Chính Ngự liền lấy cốc nước trong tay mình, đi đến cái máy kia.
Rót cho Mộ An An một côc nước mới.
Tông Chính Ngự bước đến bên cạnh Mộ An An, vừa đưa nước cho cô, Mộ An An liền vội vàng nhận lấy, ngẩng đầu lên và uống một hơi.
“Chậm thôi.” – Tông Chính Ngự thấy Mộ An An uống như vậy, ngay lập tức nhăn mặt cau mày.
Do uống vội nên nước chảy xuống khoé miệng.
Tông Chính Ngự lấy khăn đưa Mộ An An lau, sau đó lấy cốc nước mà cô uống hết rồi đem đi.
“Làm gi mà uống vội thế?”
Nhập mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!