Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Sau đó nhổm người dậy thẳng thừng gặm lên cơ bụng của Tông Chính Ngự!
Cái quả gặm này ngay lập tức làm Tông Chính Ngự sụp đổ!
Chỗ Mộ An An cắn là vị trí gần bụng dưới.
Cắn thì cắn rồi, lại còn không nghiêm túc, mút nữa chứ.
Bên trong miệng không chỉ ấm mà còn ẩm ướt.
Chỉ vài giây ngắn ngủi, tất cả lí trí và cảm xúc trong Thất gia đều bị sụp đổ hết, sau đó bùng nồ ra như pháo hoa vậy.
Anh vẫn chưa hoàn hồn lại thì Mộ An An đã nắm cổ áo , kéo anh xuống giường.
Sau đó xoay người ngồi lên cơ thể anh.
‘Cạch’
Lúc này, cửa phòng bị đẩy ra.
Khi Cố Thư Khanh đi vào phòng liền nhìn thấy cảnh tượng đó, hắn lập tức ngáo luôn.
Cả đời hắn ta cũng không nghĩ đến có một ngày Mộ An An sẽ đè lên Thất gia.
Là thật sự đè lên.
Là cái kiểu đè nghĩa đen ấy.
Thất gia bị Mộ An An đè trên giường.
Cô dùng một tay ấn lên vai Thất gia, tay còn lại móc vào vị trí dây thắt lưng của anh.
Tách’ một tiếng, khóa thắt lưng bằng kim loại bị mở ra, sau đó là cả đai thắt lưng bị rút ra.
‘Xoạch’
Mộ An An dùng thắt lưng trói chặt tay Thất gia.
cố Thư Khanh lập tức che mắt mình lại, nhưng vẫn nhìn lén qua kẽ tay.
Cảnh này quá nóng bỏng.
Thật là…
Quá khiến người ta phát điên.
Hắn luôn biết lúc Mộ An An uống say sẽ phát điên, nhưng không nghĩ tới lại điên cuồng như thế.
Cả căn phòng ngập tràn mùi rượu và tiếng lẩm bẩm của Mộ An An: “Tông Chính Ngự, tốt nhất là chú thành thật một chút, nếu không chú sẽ phải chịu khổ!”
Tông Chính Ngự:…
Anh im lặng nhìn chằm chằm đứa trẻ khùng này.
Anh không ngờ đứa trẻ này lại có thể to gan đến vậy!
Cắn anh thì thôi đi, còn trói tay anh?
Tốt!
Tôt lăm!
Rất tốt!
Đôi mắt Thất gia lập tức nhuộm lên sự đe dọa, đến khi Mộ An An trói lần hai, anh liền kéo mạnh thắt lưng một cái.
Xoay người đè ngược Mộ An An lên giường, nhanh chóng dùng thắt lưng trói chặt tay Mộ An An, tay còn lại thì giơ lên trói vào giường.
Mộ An An bất mãn vùng vẫy: “Chú đừng có làm M, cháu muốn là người làm chủ, muốn ơ trên!”
Tông Chính Ngự miết tay lên má Mộ An An: “Đứa trẻ này, rốt cuộc cháu học những thứ tùm lum này ở đâu hả!”
“Trong phim ạ.”
Mộ An An buộc miệng nói: “Bác sĩ cố đưa cho á.”
Lời này phát ra, người vốn dĩ đang xem kịch nãy giờ là Bác sĩ cố liền lập tức cứng đờ.
Hắn vội đi lên một bước: “Thất gia, tôi tuyệt đối không bao giờ thảo luận những thứ này với tiểu thư An An, tuyệt đối không có!”
Hắn dùng nhân cách mình ra đảm bảo.
“Xùy, anh đưa link cho tôi đấy!”
“Bà tổ cô của tôi ơi, cho dù tôi có đưa cô thì cũng không có đưa nam nữ cho cô mà.”
“Anh đưa nam nam.”
Bác sĩ Cố đã cảm nhận được ánh mắt chết chóc của vị gia ở trên giường rồi.
Hắn cảm thấy chính mình có một ngàn lỗ hổng, cảm thấy mình sắp không sống được bao lâu nữa
Trong khoảnh khắc này, cố Thư Khanh rất muốn hỏi chính mình sao lại vội lên đây làm gì chứ trời, cứ để Mộ An An phát
khùng đến phế luôn cho rồi.
Đúng là thiếu mắt nhìn mà!
“Cố Thư Khanh.”
“Ei, dạ, Thất gia, tôi đây, tôi, tôi, tôi nhận sai!”
Cố Thư Khanh nói năng lộn xộn.
Tông Chính Ngự xoay người đứng lên từ chiếc giường.
Cổ áo sơ mi bị bung, cơ ngực cơ bụng vốn đã vô cùng gợi cảm, bây giờ còn cộng thêm những vết cắn vết dâu tây của Mộ An An để lại.
Trông vô cùng nóng bỏng.
Nếu không phải cảm nhận được khí thế tức giận từ người đàn ông này, Bác sĩ cố còn tưởng anh vừa bước ra từ một trận kích tình.
“Chân bầm rồi.”