Nếu là trường hợp này trong quá khứ, Mộ An An nghe thấy Thất gia đích thân tiễn mình thì sẽ vui mừng như được lên trời, nhảy bổ vào ôm lấy Thất gia.
Bây giờ không những không ôm mà còn có ý kiến với việc Thất gia tiễn mình.
Rõ ràng là có vấn đề.
Vì để không lộ chuyện.
Mộ An An đặc biệt dựa vào lòng Thất gia, lầm bầm một câu: “Phải chia tay Thất gia vài ngày rồi, cháu không nỡ.”
“Cháu không phải không nỡ.” Thất gia bộc phát sự giận dỗi: “Cháu lén cười rất nhiều lần.”
“Chỗ nào có chứ.”
Mộ An An lập tức ngồi lên người Thất gia.
Thất gia dựa vào vai Mộ An An, để cô không bị đụng chạm hoặc như vầy: “Từ khi nào cháu trở nên kinh ngạc như vậy?”
“Là Thất gia người nói chuyện doạ người ta.” Mộ An An nói, “Rõ ràng là cháu vô cùng không nỡ bỏ chú, không muốn đi tiểu viện đó, chú nói muốn tiễn cháu, cháu hận là chú không đi cùng cháu, sao cháu phải lén lút cười thầm chứ? Cháu lớn như vậy rồi, khi nào rời xa chú cũng rất vui, chú sẽ rất yêu cháu.
Ờ bên ngoài, chú không nói gì hết, chỉ cần một ánh mắt đã giải quyết xong.
ở trước mặt cháu, chú động một tí là giận còn không khiến cháu đến sức chống trả cũng không
có, trong lòng An An không biết có bao nhiêu ấm ức.”
Mộ An An đang nói chuyện rất hăng say, đột nhiên Thất gia nâng miệng cô lên.
Cô ‘uh uh uh’ cả nửa ngày, cái gì cũng nói không được.
Thất gia nghiêng đầu: “Học ai mà cái miệng nhỏ này cứ lải nhải mãi thế?”
Học em gái chú đấy!
Bị em chú truyền nhiễm đấy!
Trong lòng Mộ An An đã đưa ra đáp án.
Tiểu Cửu là một sự tồn tại rất kỳ diệu.
Mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!