La Sâm tiến lên từng bước, một tay liền ấn Giang cầm quay về chỗ ngồi .
Giang cầm giống như phát điên, kêu gào, giãy dụa: “Buông tao ra, tao muốn giết mày, mày là kẻ lừa đảo! Kẻ lừa đảo! Tao muốn giết mày, giết mày!”
La Sâm cầm tay Giang cầm ấn xuống ghế dễ như trở bàn tay, tiếp đó người bên cạnh trực tiếp cồng chân Giang cầm lên ghế.
Mặc cho Giang cầm giãy dụa như thế nào, cho dù điên cuồng thế nào, đều không có cách nào rời khỏi ghế.
Cô ta chỉ có thể như một con thú, gào thét, hướng về phía Mộ An An nhe răng trợn mắt.
Thậm chí Giang cầm vì quá kích động, cắn rách môi, máu theo khóe miệng mà trượt xuống dưới.
Toàn cảnh tượng ở đây vô cùng hoảng loạn.
So với Giang cầm đang điên cuồng phẫn nộ, thi Mộ An An lại
rất an nhàn, bình tĩnh.
Mặc dù chân còn bó bột thạch cao, ngồi trên xe lăn.
Nhưng dù sao cũng là đứa trẻ do Ngự Viên Loan nuôi lớn, trên người mang một loại khí chất thuộc Ngự Viên Loan.
Rất cao quý.
Mà loại khí chất này, là được Thất gia bồi dưỡng từng chút một trong những năm qua.
Mộ An An mỉm cười, nhìn Giang Cầm nói: “Giang cầm, việc này
sẽ không kết thúc như vậy đâu. Mấy năm nay, người nhà họ Giang chiếm đoạt sản nghiệp của mẹ tô, chiếm lấy gian sơn của mẹ và ông ngoại tôi gầy dựng mà diễu võ dương oai, tôi sẽ xử từng người một trong cái nhà này.
Cũng sẽ không để sót lại một chút cặn bã nào của các người.”
Mộ An An đẩy xe lãn, đi từng chút một đến chỗ Giang cầm, không cần sự hỗ trợ của La Sâm.
Cô đẩy xe lăn đến trước mặt Giang cầm.
“Mộ An An!” – Giang cầm cực kỳ giận dữ.
Lúc này bị thương nặng, làm cho Giang cầm không còn tim được từ ngữ nào để mắng Mộ An An.
Ngoại trừ việc tỏ thái độ tức giận, cô ta chỉ có thể gọi lớn cả tên và họ của cô ra!
Mộ An An vẫn bình tĩnh, cô đưa tay lên.
Khi tay cô sắp đến gần Giang Cầm, La Sâm liền tiến lên phía trước, muốn ngán cản: “An An tiểu thư……”
Mộ An An xua tay, chẳng hề quan tâm.
Cô đưa tay ra, trực tiếp giữ chặt cái cằm của Giang cầm.
Giang cầm vốn đang giãy dụa, nhưng Mộ An An hơi dùng lực một chút, Giang cầm liền không còn chỗ để giãy dụa.
Hoàn toàn nằm trong tay của Mộ An An, tùy ý để cô ức hiếp.
“Từ sự việc của Trần Giai Lệ với Hoắc Trân Trân, đến sự cố bùng nổ internet, cô đều giấu diếm, cô tưởng rằng vậy là kết thúc rồi
sao ?”
Mộ An An lắc đầu, biểu cảm lạnh lùng: “Cô không tránh nỗi đâu, vụ này tôi sẽ làm cho ra lẽ rõ ràng từng chút một.”
Nói xong, Mộ An An trực tiếp bỏ Giang cầm ra.