Vừa nhắc đến Tống Đinh, biểu cảm tiểu Cửu lập tức biến hóa khôn lường.
Nhất là khi so sánh sự thay đổi của Tống Đình giữa quá khứ và hiện tại, như thế càng khiến tiểu Cửu cảm thấy mình như bị hoang tường.
Chỉ khi nhớ đến bình *Thái Thái tiểu Cửu mới có thể bình tĩnh trở lại.
Thực phẩm chức
năng nhãn hiệu Thái Thái của Trung Quốc.
Chủ yếu là do đến bây giờ tiểu Cửu cũng không chấp nhận được, tên đầy tớ yếu ớt năm đó lại đột nhiên biến thân thành vương giả quay về ác độc với cỏ.
Hơn nữa còn lòng dạ độc ác.
Cô còn không trị được người ta.
Tiểu Cửu càng nghĩ càng không thể giữ bình tĩnh, vì thế bèn lẩm bẩm với Mộ An An: “Chị nói xem cái người này ra nước ngoài rốt cuộc đã trải qua chuyện gi, sao
giống như hoàn toàn biến thành một người khác vậy.”
“Chẳng phải em nói đàn ông đến chết cũng là trẻ con à?”
Mộ An An cười rồi đá xéo tiểu Cửu một câu.
Tiểu Cửu trợn mắt: “Không phải em nói, là Trương Nghệ Hưng nóỉ.
Nói xong tiểu Cửu càng không phục, sau đó dứt khoát móc điện thoại ra bấm vào cuộc trò chuyện của Tống Đình.
Tiểu Cửu: Cậu chính là tên ngốc, một tên ngốc siêu to! Vái cho có một trận sấm sét giáng xuống bổ đôi cậu ra, cậu con mẹ nó là âm hồn quay trở về ám tôi, không phải là xuất ngoại thỏi sao?
Tiểu Cửu: Đồ cặn bã, cậu nghĩ cậu nhuộm cái đầu xanh khói là cool ngầu hả? Ngày nào cũng trưng ra cái vẻ mặt thối đó, chịu tang hả?
Tiểu Cửu: Đậu!
Tiểu Cửu: Ông nội cậu!
Tiểu Cửu gõ tạch tạch lên màn
hình, gửi liên tiếp mấy câu chửi sang bên kia.
Tống Đình ở bên kia mãi không trả lời, đợi tiểu Cửu nhắn xong rồi mới nhắn qua một câu.
Một câu rất gắt.
Đầy tớ: Ông nội tôi mất rồi, không hoàn thành được nguyện vọng của cậu đâu.
Tiểu Cửu nhìn câu đó xong ngơ ra một hồi không phản ứng được
gì-
Mộ An An ngồi bên cạnh liếc nhìn
một cái lập tức cảm thấy hứng thú.
Cô đổ xuống ghế.
Tiều Cửu nghiêng đầu: “Ý cậu ta là gì!”
“Chẳng phải em muốn đậu ông nội cậu ta sao, ông nội cậu ta mất rồi nên nguyện vọng này của em đổ bể rồi.”
Mộ An An vừa cười vừa nói.
Cô không hiểu biết lắm về cái người tên Tống Đình này, cơ bản đều là nghe tiểu Cửu nói đến.
Và cả cái hôm đến đón tiều Cửu thấy Tống Đình ngồi trên nắp cabo, trông vừa ngầu vừa lạnh lùng.
Không nghĩ đến là một cậu trai phúc hắc.
Lời nói còn sắc bén.
Tiểu Cửu phản lại ngay khi Mộ An An giải thích xong, cô bé tức đến suýt thì hộc máu.
Cô bé nghiến răng, mắt nhìn chòng chọc vào điện thoại sau đó gửi hai chũ’ sang bên kia: Đình Đình!
Mộ An An liếc nhìn: “Biệt hiệu của cậu ta?”
Đầy tớ: Thử nói lại một lần nữa xem.
Tiểu Cửu không trả lời cậu ta mà trực tiếp thay đổi tên VVechat.
Tên vốn dĩ là người giàu nhất thế giới bây giờ đổi thành, cứ nói tiếp đấy thì sao?
Không chỉ có thế, cô bé còn đổi avatar thành tấm ảnh cô gái nhỏ trợn mắt.
Vô cùng khiêu khích.
Mà tiểu Cửu không chỉ đổi avatar hay đổi cái tên là sẽ vừa lòng, mà cô còn đăng một bài viết.
Cứ nói tiếp đấy thì sao?: Có một số người, vẻ ngoài thì nhuộm cái đầu màu xanh khói, trông thì cool ngầu đấy nhưng lại có biệt danh là Đình Đình!
Cô đăng bài thì đăng bài đi, còn tag tên Tống Đình vào.
“Đình Đình? Bộ nữ*?”