Không những như vậy, cô còn thấy khoé miệng Thất ca bạo chúa nhếch lên nụ cười, giống như cố tình trêu chọc chị An bước xuống nước, doạ đến chị An phải trốn vào lòng anh, như con gấu túi vậy hai chân quấn lấy eo anh ấy.
Tiểu Cửu cảm thấy, bản thân
giống như
Cái nhìn về cuộc sống như được đổi mới vậy.
Đây không phải là Thất ca và chị An mà cô ấy quen.
Nhưng khi Tiểu Cửu đang sững sờ ra đó, người thì bị Tống Đình kéo đi: “Đồ ngốc.”
‘Tống Đình, bây giờ cậu bản lĩnh lắm rồi phải không, đã mắng rồi còn lợi dụng tôi?”
“Có cần tôi qua đó chào hỏi với Thất gia không?”
“Đình Đình! Cậu thật sự ngày càng đáng yêu đó!”
Mộ An An ôm chặt lấy Thất gia, không dám xuống nước.
Nước mắt xanh có đẹp cũng không dám ngắm.
Nhưng tại lúc này, trên mặt biển vang lên tiếng chân vịt của du thuyền, ngay khi Mộ An An vừa quay đầu liền thấy La Sâm lái một chiếc du thuyền đến.
Khi dừng lại, La Sâm nhảy
xuống: “Thất gia, tiểu thư An An, mời.”
Mộ An An đang cảm thấy khó hiểu thì Tông Chính Ngự liền bế cô lên thuyền.
Cú sốc vừa rồi chưa thể hạ xuống được, vì vậy khi lên du thuyền liền trực tiếp ngồi lên đùi Tông Chính Ngự.
La Sâm ở phía sau lái du thuyền đi ra biển.
“Nhóc con.”
Mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!