Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ An An vô thức sờ bản thân mình, tứ chi còn nguyên vẹn, may Thất gia không làm gì cô mà chỉ trói cô trên giường.
Mộ An An nhìn chằm chằm cổ tay minh.
Dấu thắt lưng trói trên cổ tay còn khá rõ ràng.
Thật ra Thất gia trói không chặt lắm, nhưng da Mộ An An mỏng nên chỉ hơi trói là đã để lại dấu vết.
Mà lúc đang tự nhìn chằm chằm cổ tay mình, đột nhiên Mộ An An hỏi một câu: “Quay phim lại chưa”
Bác sĩ Cố đang định xử lý vết thương trên chân Mộ An An, nghe được câu này hắn liền lập tức ngẩng đầu.
Mộ An An nghiêm túc nhìn Bác sĩ cố: “Quay lại là tôi có thể nhìn xem đêm qua sinh động đến cỡ nào.”
Mà có thể làm ra chuyện đi ‘xơi’ Thất gia.
Bác sĩ Cố giật giật khóe miệng, cười hờ hờ nói: “Cô nên tém tém lại, hôm nay cô có thể hoàn hảo không bị gì, là tôi cảm thấy may là có đôi mắt kia của cô…”
“Cái này liên quan gì đến mắt tôi?”
Mộ An An buộc miệng hỏi.
Biểu cảm Bác sĩ cố khựng lại rồi nói: “Thì chính là Thất gia không chịu nổi nhất là ánh mắt đó của cô á, mỗi lần cô làm chuyện xấu cô đều lấy cái đó ra thoát thân còn gì?”
Mộ An An cười, không nói gì.
Trong đầu hồi tưởng lại ngực của Thất gia đêm qua, trong lòng cảm thấy ngưa ngứa, giống như bị con mèo gãi qua gãi lại vậy.
Bác sĩ Cố nhìn cô một cái: “Nếu cô cứ không sợ chết như thế thì lần sau tôi sẽ quay lại cho cô.”
Nói xong lại bổ sung một câu: “Để La Sâm quay.”
Hắn sợ chết.
“Không có lần sau.”
Mộ An An nghiêm túc: “Tôi đã đồng ý với Thất gia là sẽ cai rượu, tôi là đứa trẻ ngoan.”
Bác sĩ Cố lại hờ hờ: “Tôi tin cô mới lạ.”
Anh không để ý đến Mộ An An, cúi đầu xử lý vết thương trên mắt cá chân trái của cô.
Đồng thời còn không quên căn dặn: “Hai ngày nay không được để bị thương nữa, nếu để bị thương nữa là cô sẽ phải phẫu thuật đó.
vết thương này một khi phẫu thuật là phải ngồi xe lăn trong một tháng.”
Nghe những lời này của Bác sĩ cố, Mộ An An nhìn cổ chân mình một lúc, sau đó trầm ngâm không nói gì.
Tiếp đó cả hai người cũng không nói chuyện gì với nhau, Bác sĩ cố chuyên tâm xử lý vết thương cho Mộ An An.
Xử lý xong thì đi chuẩn bị thuốc cho Mộ An An uống.
“Còn một chuyện nữa.”
Bác sĩ Cố ở một bên sắp xếp thuốc một bên nói: “Bên phía Giang cầm cô tính xử lý như nào, cần tôi làm gì?”
Mộ An An không đáp, ngồi cúi đầu trên sofa, đưa tay vuốt tóc ở trước trán ra sau.
Bác sĩ Cố tiếp tục nói: “Tình huống của Giang cầm và Giang gia đều không tốt.
Chuyện trước đó của cô ở trên mạng bị náo loạn ồn ào như vậy, bây giờ đang sắp phanh phui ra là do Giang cầm lên kế hoạch tất cả và dẫn đến bị nghiệp quật, dân mạng vốn dĩ rất giàu có, một khi nhìn thấy thiên kim tiểu thư làm ra chuyện như
vậy thì cái gì cũng măng được.
“Sau cái hôm Giang cầm rời khỏi Ngự Viên Loan và gặp chuyện ở bệnh viện khi đi xử lý vết thương, cô ta vẫn luôn mất tích, nghe nói đến cả cha mẹ cô ta cũng không tìm thấy.
Vợ chồng Giang Trấn bây giờ như kiến bò trên chảo vậy, đi khắp mọi nơi nhờ người xử lý chuyện trên mạng, kết quả càng xử lý càng phản tác dụng, đến cả công ty cũng bị liên lụy.”
Mộ An An im lặng nghe Bác sĩ cố giảng giải, không có biểu cảm gì nhiều.
Bác sĩ Cố thấy cô không đáp, lại hỏi thêm một câu: “Lúc này, Giang gia và Giang Cầm đều là lúc yếu đuối nhất, nếu cô có hành động nào thì đều có thể lột một lớp da của bọn họ.”
“Trước giờ thứ tôi muốn không chỉ là một lớp da của bọn họ.”
Mộ An An buộc miệng nói.
“Vậy tiếp theo cô định tính toán làm thế
nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK