Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Nguyễn Ngọc nhìn lén Mộ An An mấy lần, cứ muốn nói rồi lại thôi.
Mộ An An biết nhưng vẫn một mực giả vờ như không nhìn thấy.
Hiện giờ cô không muốn nói chuyện lắm.
Giờ kiểm phòng đã đến, Mộ An An cầm sổ ghi chú và bút rời đi.
Đêm này dường như đặc biệt yên ắng, Mộ An An đi kiểm tra một vòng thấy các phòng đều yên yên tĩnh tĩnh.
Rất nhiều người không ngủ được đều nằm trên giường phát ngơ, không hề nói chuyện.
Mộ An An cố tình kiểm tra phòng Mặc Mặc cuối cùng.
Kết quả, vừa đi đến cửa phòng liền từ ngoài cửa sổ nhìn tháy Hoắc Hiển đang ngồi trong phòng bệnh Mặc Mặc.
Cả hai đang cúi đầu chơi điện thoại.
Từ phương hướng này Mộ An An vừa hay nhìn thấy màn hình điện thoại Hoắc Hiển, cả hai đang chơi game, khung cảnh vô cùng hài hoà.
Biểu cảm trên mặt Mặc Mặc tuy rằng không quá gay gắt, nhưng cũng ổn hơn ngày thường rất nhiều rồi.
Mộ An An đứng nhìn một lúc sau đó rời đi.
Cô không quay về phòng làm việc mà ngồi ở chiếc ghế tựa dài trên hành lang.
Hành lang viện tâm thần vô cùng trống vắng.
Bởi vì là khoa trầm cảm nên nơi đây vô cùng yên tĩnh.
Buổi tối ở các phòng bệnh khoa khác bệnh nhân rất sôi nổi, động tĩnh vô cùng lớn.
Mộ An An ngồi phát ngốc trên ghế dài nghĩ về chuyện của Trần Hoa.
Bây giờ cô thật sự muốn tìm một người để hỏi, có phải mình đã sai đã không nghĩ đến cảm xúc của Trần Hoa rồi không.
Hoặc có lẽ nói, tính cách cô quen như thế rồi nên nói chuyện đôi khi không e ngại lắm.
Nhưng mà cô nên hỏi ai đây?
Mộ An An không muốn khiến Thất gia lo lắng.
Mặc dù Thất gia chưa từng nói qua, nhưng cô biết chuyện bên phía Thủ Đô rất khó giải quyết, nếu không thì chú ấy sẽ không về đây một chuyển rồi vội vã bay về bên kia.
Thất gia vì sự bất thường trong lời nói khi
nghe điện thoại của Mộ An An mà lập tức chạy về, Mộ An An thật sự không muốn thêm phiền phức cho Thất gia xíu nào.
Mà khi Mộ An An đang suy nghĩ đến những chuyện này, thì điện thoại reo lên.
Là Thất gia gọi video đến.
Mộ An An nhìn chằm chằm điện thoại vài giây, vô thức muốn ngắt máy, nghĩ hiện tại vẫn là không nên để Thất gia nhìn thấy mình như vậy.
Nhưng vừa nghĩ đến cúp thì chắc chắn Thất gia sẽ càng lo lắng hơn.
Bên phía chú ấy một đống chuyện, cô thật không muốn thêm phiền cho chú ấy.
Mộ An An đắn đo vài giây, sau đó khẽ xoa mặt cố gắng làm ra một khuôn mặt cười thoải mái, rồi mới nhận cuộc gọi video của Thất gia.
Màn hình lag vài giây, sau đó là khuôn mặt Tông Chính Ngự xuất hiện trên đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK