Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang cầm lộ ra vẻ khó hiểu.


Mộ An An nói: “Tôi phải đi điều tra hành tung của Mộ An An, nếu không cô ra tay kiểu gì?”


Nói xong, lại cố ý bổ sung thêm một câu: “Tôi từng nói sẽ giúp cô mà!”


“Tôi cần Axit.”


Giang cầm đột nhiên nói một câu: “Anh đi tìm cho tôi!”


‘Được, axit, tôi sẽ tìm cho cô!


Mộ An An nói rồi rút cánh tay đang bị Giang cầm tóm lấy, vỗ lên vai Giang cầm.


“Tối nay nay cô cứ ở đây nghỉ ngơi cho tốt, yên tâm, sẽ không có người đến ức hiếp cô.”


Giang cầm gật đầu, không nói gì nhiều,


Mộ An An cũng không ở lại lâu.


Cô xoay người rời khỏi phòng.


Vừa đi đến cửa phòng, đột nhiên Giang Cầm gọi lại: “Tông Thất!”


Mộ An An xoay đầu.


“Chân anh làm sao vậy, sao mà bên chột bên què vậy?”


Giang cầm chất vấn, ngờ vực nhìn chằm chằm Mộ An An, đánh giá cô từ trên xuống dưới, tầm mắt dừng lại rất lâu trên chân phải đang bị thương của cô.


Ngược lại Mộ An An rất bình tĩnh: “Không phải vừa rồi cô hỏi tôi tại sao hôm qua không xuất hiện ở Giang Đô Hội sao?”


Giang cầm không nói gì, gật đầu.


Mộ An An cũng không ở lại lâu, thẳng thừng kéo cửa rời đi.


Lúc đỏng cửa cô thở phào một hơi.


Thật ra Giang cầm không hề ngốc, chỉ là bị tâng bốc quá cao, nên mới tự xem mình là trung tâm vũ trụ, có sở thích đặc biệt.


Vừa nãy Mộ An An đúng là lo lắng bị cô ta nhìn ra gì đó, ảnh hưởng đến kế hoạch sau này.


Nhưng mà rõ ràng Giang cầm đã bị chuyện bại lộ trên mạng làm cho tâm lý hỗn loạn, không còn sức để suy nghĩ sang chuyện khác.


Mộ An An vò bộ tóc bạch kim của mình, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười phóng túng, bước chân chậm rãi đi xuống cầu thang khách sạn.


Lúc này, ở bên đường lớn đối diện khách sạn.


La Sâm đang ngôi trong xe báo cáo tình


huống với Tông Chính Ngự.


La Sâm: “Tiểu thư An An dùng thân phận Tông Thất đi gặp Giang cầm, tôi đã để máy ghi âm trên người tiểu thư, Thất gia có muốn kiểm tra không ạ?”


“Không cần, tuỳ con bé.”


Trong ống nghe truyền đến âm thanh lạnh lùng của Tông Chính Ngự: “Cậu chỉ cần bảo vệ tốt con bé, 11 giờ đưa người về là được.”


“Đã rõ!”


La Sâm vừa báo cáo xong với Tông Chính Ngự thì đã nhìn tháy Mộ An An đi ra từ khách sạn.


Hắn lập tức lấy cây nạng chạy qua cho cô.


Mộ An An nhận lấy nạng, vịn nạng đi về hướng chiếc xe nói: “Bây giờ Trần Hoa đang ở đâu?”


“vẫn đang ở biệt thự nhỏ mà cô sắp xếp cho.”


La Sâm đáp.


Hai người đã đi đến bên xe.


La Sâm mở cửa cho Mộ An An, nhận lại cây nạng.


Đến khi Mộ An An ngồi vững, hắn mới bổ sung một câu: “Bắt đầu từ hôm qua, Trần Hoa vẫn luôn ở biệt thự.”


Mộ An An: Đi biệt thự.


La Sâm gật đầu, dẹp xong cây nạng Ịiền ngồi lên ghế lái, khởi động xe chạy về hướng bệnh viện tâm thần.


Trên đường đi, Giang cầm gửi cho Tông Thất vài tin nhắn.


Tông Thất đều đang an ủi cô ta, bảo cô ta tối nay ngủ sớm một chút, ngày mai sẽ đi xem cô ta, hơn nữa sẽ đem hành tung của công chúa nhỏ và Axit cho cô.


Lúc này La Sâm mở tấm chắn trong xe ra, để Mộ An An bỏ đi lớp nguy trang Tông Thất, đổi một bộ đồ mới.


Nếu là bình thường đi gặp Trần Hoa, cô sẽ dùng luôn thân phận Tông Thất để gặp.


Nhưng hôm nay không giống bình thường.


Hôm nay là một ngày trọng đại, hơn nữa còn phải trịnh trọng đi gặp Trần Hoa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK