Nhưng La Sâm lại rất khẳng định, “Tiểu thư An An, Trần Hoa thật sự không phản bội cô. Nguyên nhân thật sự của chuyện này là…”
Lời nói La Sâm hơi khựng lại, hắn vô thức quan sát biểu cảm trên mặt Mộ An An sau đó mới nói tiếp: ‘Trần gia!”
Bây giờ Mộ An An rất bình tĩnh, mặt không có cảm xúc gì.
Đây là dáng vẻ của một người đang chuẩn bị nghe hết câu chuyện.
Mộ An An im lặng lắng nghe, không hỏi gì nhiều.
La Sâm nói: “Căn cứ vào những gì chúng tôi điều tra ra, đầu tiên là Giang cầm lợi dụng mối quan hệ trong nhà, liên hệ với đối tác của ba Trần Hoa, khiến ba Trần Hoa phải gánh một món nợ bồi thường cực lớn. Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
Tính cách em trai Trần Hoa bốc đồng, Giang cầm sắp xếp người đến kích động em trai cô ấy, làm cho em trai cô ta phạm lỗi phải bồi thường.
Cuối cùng là chuyện mẹ Trần Hoa đụng trúng bà lão, đây cũng là do Giang cầm sắp xếp.
La Sâm nói những lời này, trong lòng Mộ An An cơ bản đã đoán ra được.
Cũng đúng thật là làm khó Giang cầm, làm ra bao nhiêu chuyện chỉ để chơi cô.
La Sâm: “Khi gia đình Trần Hoa hết đường xoay sở, Giang cầm đã xuất hiện để giải quyết những mối nguy đó, hơn nữa còn đưa ra điều kiện.”
Điều kiện là cô ấy đưa thẻ Giang Đô Hội cho cô, lại cố ý để ba Trần Hoa nhắc đến hợp đồng của Giang Đô Hội.
Lòng vòng như hải phòng một hồi.
Mục đích của Giang cầm không phải để chia rẽ Trần Hoa và Mộ An An, mà là mượn tay Trần gia để công kích Mộ An An.
La Sâm bổ sung một câu: “Vì thế, theo tình huống điều tra được, Trần Hoa ở trong tình cảnh này cũng là người vô tội.”
“Không, cô ta một chút cũng không vô tội.”
Bác sĩ Cố phản bác lời La Sâm: “Trong chuyện này, theo góc độ của Trần Hoa có hai tình huống.”
“Thứ nhất, cô ta đã lờ mờ cảm thấy có vấn đề, nhưng bởi vì lòng đố kỵ mù quáng, cô ta giả ngu coi như không biết gì, cuối cùng tự lừa mình dối người rằng bản thân chẳng biết gì, làm một người vô tội.”
“Thứ hai, nếu cô ta cái gì cũng không biết thì cô ta chính là đồ ngu dốt, hợp đồng của Giang Đô Hội cũng không phải là tư liệu cơ mật gì, chỉ cần lên mạng xem một chút là được, ngu dốt chính là tội ác lớn nhất.”
Bác sĩ Cố phân tích ra hai tình huống này chứng minh Trần Hoa không hề vô tội.
La Sâm cau mày, rõ ràng là không đồng tình với phân tích này, nhưng cái phân tích này lại đúng, muốn bác bỏ cũng không bác bỏ được.
Cuối cùng La Sâm chỉ có thể chọn im lặng.
Mộ An An lựa chọn điều tra tỉ mỉ, đã điều tra rõ ràng được rồi, còn việc Mộ An An muốn lựa chọn tin tưởng loại nào thì là chuyện của cô.
Mà Mộ An An lại một mực im lặng.
Mộ An An yên tĩnh ngồi trên xe lăn. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ。com
Vị trí ấy lúc này mặt trời dần nghiêng đi, nhiệt độ cũng bắt đầu giảm.
Mộ An An vươn tay chỉnh lại mền mỏng dưới chân của mình.
Mộ An An vẫn luôn rũ mắt xuống, đến khi Tông Chính Ngự chỉnh mền cho cô, cô mới ngẩng đầu.
Nhưng vẫn luôn không nói gì.
Tông Chính Ngự đứng lên: “về thôi.”
Anh đi đến sau lưng Mộ An An, đẩy xe lăn cô hướng về phía biệt thự chính.
Bác sĩ Cố và La Sâm đứng yên tại chỗ.
Biểu cảm trên mặt Bác sĩ cố rất nghiêm túc, hắn nhìn chằm chằm bóng lưng Tông Chính Ngự đẩy Mộ An An rời đi, nhịn không được liền đẩy cánh tay La Sâm.
“Anh nói xem, tiểu thư An An sẽ giải quyết chuyện này như thế nào?”
Lời nói của Bác sĩ cố mang theo sự lo lắng.
“Không biết.”
La Sâm đáp.