Mộ An An nói: “Thất gia, chú thả cháu xuống đi.”
Cô bây giờ mồ hôi nhễ nhại, da thịt nhớp nháp, điều này thật sự
Ẩ 1 Á I X
rât xâu hô
Nhưng Thất gia lại hoàn toàn không có ý định thả ra, trực tiếp ôm người ra khỏi phòng quyền anh.
Mộ An An giống như một đứa trẻ, bị Thất gia ôm, hơi hơi đích giãy dụa, còn nói một câu: “Thất gia, chú thả cháu xuống đi.”
Thất gia thờ ơ, không có ý định buông ra.
Mộ An An bây giờ vô cùng không được tự nhiên.
Người cô ướt đẫm mồ hôi, nhớp nháp lại còn hôi nữa.
vốn là một cô gái nhỏ thích chưng diện, ngày nào cũng thơm phức tung hoành ngang dọc xuất hiện trước mặt Thất gia, hiện tại lại là hình tượng như vậy, trong lòng liền cuốn quýt lên.
Đầu óc Mộ An An càng nóng lên, cảm xúc bị kích động, liền cắn một cái vào vành tai của Tông Chính Ngự.
Cô cứ cuồng cuồng lên như vậy, lại còn cắn Thất gia một cái, biểu cảm của anh liền thay đỗi ngay lập tức.
Mộ An An cũng do quá cuống
cuồng, cô chỉ muốn thoát khỏi vòng tay của Thất gia mà thôi.
Cho nên sau khi cắn, cảm thấy cánh tay của Thất gia đang nằm ở eo cô đã buông lỏng một chút, Mộ An An liền nới lỏng miệng, nhưng bởi vì sốt ruột nên không để ý, chiếc lưỡi nhỏ vô tình lướt qua ốc tai
của anh.
★
Ốc tai: Một phần của tai trong,
phần quan trọng nhất của tai trong, có hình dạng giống như vỏ ốc, bên trong có bạch huyết và dây thần kinh thính giác, là những cơ quan thụ cảm thính giác.
Người đàn ông đang ôm cô đột nhiên tê dại, cứng đờ ngay tại chỗ.
Mộ An An đẩy Thất gia ra, úp úp mờ mờ nói: “Cháu về phòng tắm rửa đây.”
Nói xong liền chạy nhanh lên lầu, trốn vào trong phòng rồi đóng cửa lại.
Không yên tâm liên khóa trái cửa lại.
Ôm lấy trái tim đang đập điên cuồng của mình.
Mộ An An nâng cánh tay lên ngửi, tất cả đều là mồ hôi.
Biểu cảm của cô có chút khốn khổ: “Không biết Thất gia có ngửi thấy không, có phải sẽ ghét bỏ hay không?”
Anh vốn dĩ không có phản ứng rung động gì với cô, nhưng khi ngửi thấy mùi mồ hôi, đoán chắc là không có luôn rồi.
Mộ An An cúi đầu, có chút uể oải.
Vừa rồi không nên nhìn trộm sắc đẹp của Thất gia.
Sau khi tập quyền anh nên lập tức vào phòng thay đồ, tắm rửa một cái rồi đi ra.
Mộ An An thở dài một hơi.
Mặc dù rất hối hận, nhưng dù sao mọi chuyện đã xảy ra rồi, cũng không có cách nào thay đổi được.
Lại thêm một tiếng thở dài, Mộ An An đi vào phòng tắm.
Trước tiên đi tắm rửa sạch sẽ thân thể này rồi nói sau.
Khi Mộ An An vào phòng tắm đi tắm, thì phòng khách ở dưới lầu có một chút gì đó sai sai…
Mộ An An sau khi cắn lỗ tai của Thất gia rồi chạy trốn, Thất gia vẫn đứng ở chỗ cũ, biểu cảm vẫn lạnh lùng, đôi mắt vẫn sâu thăm thẳm.
Từ bên ngoài nhìn vào, thì vẫn như mọi khi.
Thật ra thì…