Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Ngày trước khi Mộ gia gặp chuyện, cơ bản lúc Mộ An An tan họ đều có xe sắp xếp đưa đón, cô rất ít tiếp xúc với những bạn nhỏ trong lớp.
Nguyên nhân chủ yếu là vì có nhiều lần trong nhà vệ sinh Mộ An An nghe được cỏ người nói xấu cô, cô cũng đâu phải người thích tự chui vào chỗ mất mặt.
Cảm thấy những bạn nhỏ kia không thích mình, vậy thì không chơi cùng bọn họ nữa, tự học bài tự làm những việc bản thân thích.
Sau này được Thất gia thu nhận, Mộ An An chính là dáng vẻ như vậy rồi.
Cô nỗ lực luyện tập quyền anh nỗ lực học tập, có bạn hay không cũng không quan trọng vì cô đâu có cô đơn.
Sau này lên đại học, vì đụng phải Giang Cầm học chung trường nên mới cố tình biến mình trở nên xấu xí để né tránh Giang Cầm, thế là càng không có bạn bè.
Mộ An An còn nhớ lần đầu nói chuyện với Trần Hoa là ở canteen.
Khi đó Thất gia đang đi công tác, cô đột nhiên tâm huyết dâng trào muốn đi thử ăn ở canteen mà trước giờ mình chưa từng ăn qua xem như thế nào.
Mộ An An tưởng canteen có thể thanh toán Wechat được, ai biết được canteen bắt phải có thẻ ăn cơm, khi đó Mộ An An chết lặng luôn.
Lúc chuẩn bị bỏ của chạy lấy người thì Trần Hoa cẩn thận từng li từng tí mà vỗ vai Mộ An An, đưa thẻ cơm cho cô mượn.
Khi đó Trần Hoa còn chưa dám nhìn Mộ An An, nói chuyện rất nhỏ tiếng.
Nói gì thì Mộ An An chẳng nhớ nhưng đại khái là ý muốn cho Mộ An An mượn thẻ cơm, nói bọn họ học cùng lớp.
Sau đó hai người ngồi cùng nhau ăn cơm, nhưng cũng không nói với nhau câu nào.
Trần Hoa hướng nội hay tự ti, Mộ An An cũng quen rồi.
Một buổi ăn cơm vô cùng ngại ngùng nhưng Mộ An An nhớ mãi không quên.
Quên không được canteen ồn ào, buổi cơm trưa không quá ngon, ánh nắng xuyên qua từ cửa sổ hắt vào canteen vô cùng ấm áp.
Sau này trong một tiết chuyên nghành, Mộ An An lần đầu tiên chủ động đi đến ngồi cùng Trần Hoa, hai người cứ từ từ mà thân quen.
Tính tình Mộ An An gấp gáp, ở một mình khó tránh khỏi suy nghĩ lung tung nghiêm trọng, nhưng Trần Hoa vẫn luôn bao dung không giận cô.
Mộ An An cảm thấy cô chỉ có mỗi một người bạn này, cô ấy còn đối tốt với cô nên ngoài việc cô phải đối tốt hơn với Trần Hoa thì cô thật sự không biết phải làm gì.
Nhưng cái quả lên án vừa nãy của Trần Hoa khiến Mộ An An bắt đầu hoài nghi chính mình.
Tất cả những cái tốt của cô, có phải là đã sai rồi không?
Bởi vì Trần Hoa vốn không cảm thấy vui vẻ, ngược lại cảm thấy cô rất cao cao tại thượng còn khoe khoang.
Mộ An An rũ mắt xuống.
Đồng thời lúc này, phòng làm việc của Mộ An An phát ra tiếng “Kẹt”.
Là có người đẩy cửa.
Mộ An An quay đầu, liền nhìn thấy Nguyễn
Ngọc đang len lén đẩy mở cửa đi vào, nhìn thấy trong phòng làm việc chỉ còn mỗi Mộ An An thì thở hắt ra một hơi.
Nguyễn Ngọc nhìn Mộ An An, muốn nói rồi lại thôi.
Mộ An An điều chỉnh cảm xúc mình, khẽ cười rồi quay về chỗ của mình, mở laptop lên bắt đầu tìm hiểu tình hình bệnh nhân gần đây.
Tựa như chuyện vừa nãy không hề xảy ra vậy.