Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com


Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Mà cảnh tượng dưới lầu này, tất cả đều lọt hết vào mắt của hai người đàn ông đang ở trên hành lang lầu hai.
Tông Chính Ngự chỉ mặc một chiếc sơ mi nhung đen, cổ áo hơi hở ra ngoài mang
theo vẻ lười biếng, hai tay tuỳ ý đặt trên lan can, ngón trỏ và ngón giữa tay phải đang kẹp một điếu thuốc chảy dở.
Lúc này trên mặt anh mang theo vài phần hứng thú với cảnh tượng dưới lầu.
Anh nhìn diễn xuất của đứa nhỏ nhà mình.
Là một loại cảm giác không tồi.
Cùng lúc này, Tông Chính Ngự đột nhiên lên tiếng: “An An thế nào?”
Tông Chính Ngự đột nhiên lên tiếng như thế khiến Bác sĩ cố cũng đang đứng xem kịch ở kế bên bị khựng lại.
Hắn suy nghĩ một hồi, mới hiểu được đáp án chân chính mà Thất gia muốn.
Bác sĩ Cố nói: “Tiểu thư An An thông minh từ nhỏ, cộng thêm việc từ 12 tuổi đã theo Vương Hắc Trà – nhà vô địch quyền anh thế giới luyện tập, không cần biết từ thân thế hay là trí não, tiểu thư An An đều là có thừa bản lĩnh.”
“Cậu đánh giá con bé rất cao.”
Tông Chính Ngự quét mắt về phía Bác sĩ Cố một cái.
Bác sĩ Cố không hiểu được ánh mắt của Thất gia, nhưng vì bản năng sinh tồn của mình hắn liền vội vàng bổ sung: “Quan trọng nhất chính là nhờ Thất gia dạy tốt.”
Lời này vừa phát ra, khoé miệng Tông Chính Ngự lập tức nhếch lên, ánh mắt mang theo vài ý không rõ.
Bác sĩ Cố chỉ cảm thấy lạnh sống lưng.
Bác sĩ Cố lại vội vã bổ sung thêm một câu: “Cho nên cho dù tiểu thư An An không che giấu thân phận chạy đến Giang gia, thì bất
cứ ai ở Giang gia đều không động đến được cô ấy.”
“Cậu cũng biết con bé sắp đến Giang gia?”
Tông Chính Ngự nói một câu sâu xa.
Trong lòng Bác sĩ cố cảm thấy lạnh ngắt: “Là do tôi tám chuyện, cứ đuổi theo tiểu thư An An để hỏi.”
Tông Chính Ngự nhếch mép, không nói gì nhiều.
Bác sĩ Cố đã không dám lên tiếng nữa, anh nhìn chằm chằm cảnh tượng dưới lầu, chuyên tâm theo dõi tình huống của Mộ An An với Giang gia.
Mà lúc này, Quách Nguyệt Hoa thật sự đã bị Mộ An An ép vào trong góc.
Bà ta đổi cách nói: “Tiểu thư An An, tôi có thể nhờ cô một chuyện không?”
Mộ An An ngước mắt: “Bà Giang đừng khách sáo thế, tôi và Giang gia các người cũng là có duyên, bà nói đi có thể giúp tôi sẽ giúp.”
“Có thể hay không nhờ tiểu thư An An, ở trước mặt Thất gia nói vài câu để ngăn cản những tay truyền thông kia không phát tán ảnh của tiểu cầm nhà tôi.”
Lúc Quách Nguyệt Hoa nói ra lời yêu cầu này, thái độ vẫn cao ngạo như cũ.
“Tại sao phải là tôi đi nói với Thất gia thế?”
Mộ An An cố ý hỏi ngược lại, vẫn là vẻ mặt mờ mịt đó: “Chuyện hôm qua cũng loạn rất to, Giang cầm tiểu thư bị chụp được thì tại sao phải cầu Thất gia thế? Không lẽ là do Thất gia cố tình ép Giang cầm cởi đồ cho người ta chụp hả?”
“Tiểu thư An An nói nghiêm trọng rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK