Vừa gọi điện thoại xong, Mộ An An đánh một vòng rồi nói: “Chuyện tôi nhờ anh điều tra, kết quả thế nào rồi?”
Đối phương nói một câu, Mộ An An nhìn chằm chằm vào khách sạn đối diện đường, sau đó nói tên khách sạn ra: “Tôi ở đại sảnh đợi anh.”
Nói xong liền cúp máy, sau đó chống nạng đi về phía khách sạn đối diện.
Cửa của khách sạn là cửa xoay nhưng bên cạnh lại có một cánh cửa nhỏ, chuyên dùng cho những vị khách ra vào bất tiện.
Mộ An An vừa đến nơi, nhân viên khách sạn đã ra mở cửa và hỏi: “Xin hỏi cô có cần xe lăn không?”
Mộ An An lắc đầu, chỉ tay vào quán café ở đại sảnh.
Mộ An An đến quán café, nhân viên phục vụ liền mang menu café ra thì liền có một người đàn ông đi đến, bước chân đi không có tiếng động đến bên cạnh Mộ An An, thấp giọng nói một câu: “Tiểu thư An An.”
Mộ An An đã thấy người này vài lần.
A Nhị.
Trong đội ngũ của bác sĩ cố.
A Nhất giỏi về bảo vệ và kỹ năng còn A Nhị lại chuyên về điều tra mọi việc.
Chuyên gia tình báo.
Mộ An An ra hiệu bằng ánh mắt cho A Nhị qua đối diện ngồi.
Trong tay A Nhị lấy ra một bản văn kiện với vẻ mặt nghiêm túc.
Vừa ngồi được một lúc liền đem văn kiện này đẩy qua trước mặt Mộ An An, báo cáo: “Tiều thư, những ngày gần đây quả thực có một vị khách đã đến Giang gia, nhưng người này tính cách đặc
biệt, đến bây giờ Giang Trấn vẫn không biết có một người như vậy.
Trong lúc A Nhị đang báo cáo,
Mộ An An mở bản văn kiện ra.
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!