Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Chương 638:
Lúc này Tông Chính Ngự đang ngồi trên sofa, trước mặt là đồ ăn sáng và cà phê do người làm vừa đưa lên.
Anh không hề động đến mà cầm lấy Ipad xem một đoạn video.
Trong khu chung cư gần viện tâm thần Lam Thiên, Trần Hoa đang mặc bộ đồ thể dục đang chạy bộ.
Thân thể cô ấy mập mạp nên chạy vài
bước đều cần rất nhiều sức lực, cỏ mấy lần đều dừng lại nhưng vẫn kiên trì chạy tiếp.
Nội dung trong video thay đổi, vẫn là khu chung cư ấy, vẫn là Trần Hoa, chỉ là trời đang đổ một cơn mưa nhỏ nhưng Trần Hoa vẫn cố gắng chạy như cũ.
Sau vài đoạn video chạy bộ, cảnh quay chuyển sang phòng làm việc ở viện tâm thần Thiên Lam, đem cảnh tranh cãi hôm đó của Mộ An An và Trần Hoa đều quay lại.
Biểu cảm trên mặt Tông Chính Ngự vốn dĩ rất bình tĩnh, nhưng khi xem xong nội dung đoạn video này thì mặt lập tức u ám.
Người làm Tông chính gia gõ cửa tiến vào: “Thất thiếu gia…”
Vừa dứt lời, người làm liền nhìn thấy trong ánh mắt Tông Chính Ngự khi ngẩng lên mang theo khí thế bức người, khiến người làm lập tức run rẩy.
Nói.
“Lão, lão gia bảo người sang đó một chuyến.”
Người làm lắp ba lắp bắp nói.
Tông Chính Ngự xua tay.
Người làm vội vàng cung kính gật đầu sau đso lui ra khỏi phòng.
Cửa vừa đóng lại, sắc mặt người làm kia liền trắng bóc, tựa như được đại xá vậy.
Cái vị cháu trai duy nhất lớn bên bên cạnh Lão gia này, ở Thủ Đô tại Tông Chính gia được nghe nói là tâm tình bất định và rất hung bạo.
Khi cha mẹ Thất thiếu gia vừa mất, những người làm chăm sóc anh dường như sống trong một nhà tù khốc liệt.
Sau đó chuyện kia xảy ra, vị Thất thiếu gia tâm tình bắt định và hung bạo kia càng trở nên tàn nhẫn hơn.
May mắn là vị thiếu gia này định cư lâu dài
ở Giang Thành.
Thỉnh thoảng mới quay về nên mới để cả cái Tông Chính gia từ trên xuống dưới đỡ căng thẳng.
Trong cái Tông Chính gia này người có thể kìm kẹp được vị Thất thiếu gia này, chỉ có thể là Lão gia thôi.
Trong phòng.
Tông Chính Ngự đặt ipad sang một bên, cầm điện thoại lên tìm số điện thoại Trần Hoa trong sơ yếu lý lịch, trực tiếp gọi điện.
Điện thoại reo rất lâu mới có người bắt máy: “Alo?”
“Trần Hoa?”
“Anh là?”
“Tông Chính Ngự.”
Một giây sau khi Thất gia nói ra thân phận của mình, bên kia điện thoại liền im bặt sau đó cuộc gọi bị ngắt.
Tông Chính Ngự cau mày, quay số lại lần nữa nhưng không ai bắt máy.
Sắc mặt Tông Chính Ngự không tốt lắm nhẫn nại gọi điêhn 3 lần, lần này mới có người bắt máy.
Không đợi đối phương đáp lời, trong giọng nól trầm thấp của Thắt gia đã mang theo ý cảnh báo: “Tôi có chuyện muốn nói với cô vài phút, cô còn ngắt máy nữa thì hậu quả tự gánh.”
làm chiếc búp bê sứ cho Mặc Mặc.
Buổi tối, bên phía bác sĩ cố cần phải tiến hành một buổi thảo luận bằng video.
Là chuyện liên quan đến việc Mộ An An muốn chuyển bệnh viện thực tập, trong buổi thảo luận có người của đại học y, chủ nhiệm Thường của bệnh viện tâm thần Lam Thiên và người trong bệnh viện phụ thuộc.
Thất gia đã đồng ý không nhúng tay thì sẽ không nhúng tay.
***