Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái chính để nói về thì có rất nhiều thứ, nhưng không gặp phải cũng không nói chuyện.
Hai người họ đột nhiên gặp mặt, vả lại Hoắc Hiển rõ ràng có chuyện mới đến Kỳ Sơn, chủ đề cỏ vẻ hơi khó xử.
“Gây chuyện lớn như thế vả lại còn liên quan đến cô, phải làm cho ra lẽ chứ.” -Cả người Hoắc Hiển dựa vào cửa xe, động thái có chút ung dung.
Mộ An An vẫn giữ nguyên tư thế ngồi: “Vậy nên cậu vẫn là không muốn nói mục đích cậu đến tiểu
viện này à?”
Mộ An An hỏi thêm một câu, vốn không muốn ép buộc hoặc là nhất định phải biết.
Sau khi hỏi xong, cô thẳng thắn nói: “Cậu không muốn nói, tôi
sẽ….”
“Kiếm mẹ tôi.” Hoắc Hiển trực tiếp trả lời.
Mộ An An sửng sốt, nhìn Quyển Mao: “Mẹ cậu?”
Cô nhớ ra lúc trước khi Hoắc Hiển gặp phải vụ trộm cắp trong
bệnh viện tâm thần, lúc đó Hoắc Hiển đã nói về mẹ mình.
Mẹ Hoắc Hiển sinh cậu không bao lâu liền bị đưa đi, đến tên mẹ mình Hoắc Hiển cũng không biết, chỉ sau khi điều tra và nghe ngóng thì mới biết được mẹ Hoắc Hiển đang ở bệnh viện tâm thần Lam Thiên.
Những vụ trộm cắp cũng đang tìm một địa điểm tương tự.
Vào thời điểm đó, Mộ An An nói với Hoắc Hiển rằng muốn giúp đỡ nhưng cậu ấy không chấp nhận, chuyện này cứ vậy mà kết thúc.
Hoắc Hiển cũng không nhắc đến, Mộ An An cũng không hỏi lại.
“Oh.” Mộ An An chỉ nói một chữ, sau đó cũng không hỏi nhiều.
Quyển Mao vốn dĩ là dựa vào cửa xe, lấy một chai coca từ tủ lạnh ra một cách rất tự nhiên.
Kết quả bị phát hiện, Mộ An An chỉ nói một chữ mà không hỏi gì thêm mà cúi đầu chơi điện thoại.
Hoắc Hiền liếc mắt qua, hình nền và màn hình khoá điện thoại là tấm Mộ An An đang nằm ngủ trong lòng một người đàn ông,
sau lưng là khung cảnh nước mắt xanh vô cùng đẹp.
Hoắc Hiển không cần nhìn kỹ tướng mạo người đàn ông đó liền biết ngay là Thất gia.
Trong lòng như có gì đó đâm vào.
Hoắc Hiển quay đầu sang chỗ khác, giả vờ như không có gì rồi uống coca: “Tôi cho rằng cô sẽ tiếp tục hỏi gì đó.”
“Hỏi gì?” Mộ An An đáp lại một câu.
Cô gửi tin nhắn cho Tiểu Cửu, nói
cho Tiểu Cửu biết mình đã đến dưới chân núi Kỳ Sơn đợi rồi.
“Hỏi sao tôi lại tới đây tìm mẹ tôi.”
“Vậy nên cậu muốn nói không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK