Nhân viên lúc đầu cầm trong tay thư mời còn nghi ngờ thân phận của hai người bọn họ, vừa nhìn thấy Trần Hoa như vậy, liền trở nên cảnh giác.
Nhân viên cố ý chặn lại: “Thật xin lỗi, tiểu thư, xin hỏi cô co quan hệ gì với Ngự Viên Loan? Bên chúng tôi chỉ gửi cho Ngự Viên Loan một thư mời mà thôi!”
Đối mặt với nghi ngờ của nhân viên, Mộ An An vẫn tỏ ra bình tĩnh: “Phiền anh có thể trực tiếp nhờ người phụ trách tiệc rượu kiểm tra.”
“Thật xin lỗi, chúng tôi vô cùng rõ có bao nhiêu giấy mời được gửi đi.”
Thái độ của nhân viên rất cứng rắn, không cho cơ hội để thương lượng.
Thậm chí ánh mắt nhìn Trần Hoa và Mộ An An còn lộ ra vẻ khinh thường.
Đối với những bữa tiệc chiêu đãi của những gia đình giàu có bậc nhất như
thế này, luôn không thiếu những lời mời giả trà trộn vào, nhân cơ hội nắm bắt quan hệ với nhà giàu của mấy cô gái hám của.
Nhân viên lúc này cũng rất không bình tĩnh: “Tiểu thư, nơi này là trang viên của Hoắc gia, tiệc chiêu đãi lần này được tổ chức đều là những người giàu có mà trong đời cô không thể tiếp cận được. Thu hồi lại những suy nghĩ muốn bò lên di, thật chướng mắt mà, làm phiền rời đi cho, nếu không sẽ rất nhục nhã khi gọi bảo an tới đấy.”
Nhân viên nói chuyện rất rất không hay.
Mộ An An nguyên bản vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt có chút lạnh lùng: “Tôi nói, có vấn đề gì, làm phiền anh trước tiên hãy cùng người phụ trách kiểm tra, xác nhận thư mời trong tay tôi….”
“Bịch.”
Mộ An An chưa kịp nói xong, nhân viên đã không kiên nhẫn ném thư mời của cô ra ngoài.
Bàn tay trắng nõn xinh đẹp ban đầu của cô lập tức có thêm một vết đỏ.
Xung quang có không ít người tới xem, sự ngạc nhiên ban đầu dần dần chuyển thành sự khinh thường.
Trong giới nhà giàu, không thiếu phụ nữa xinh đẹp.
Đồng thời, đối với một người phụ nữ không có thân phận mang theo ích lợi muốn trà trộn vào trong cuộc chơi này, bọn hắn vô cùng khinh thường.
Trần Hoa vốn đang lo lắng, đối mặt với tình huống này, cô liền tiến sát lại gần Mộ An An, đang muốn mở miệng thì…
“Trần Hoa?”
Một giọng nữ nghi hoặc vang lên ở phía sau Trần Hoa và Mộ An An.
Trần Hoa vô thức quay đầu lại, liếc
mắt một cái liền nhìn thấy một người quen thuộc … Đại tiểu thư Giang Cầm!
Giang cầm hôm nay mặc một chiếc váy màu trắng ấm áp mang phong cách cung đình, kết hợp với một chiếc mũ, trông rất kiêu sa, giống như một công chúa của tầng lớp quý tộc châu Âu.
Mà Giang cầm ở bên cạnh đang khoát tay một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông này mặc dù đã trung niên, nhưng khí chất lại rất nho nhã.
Trái tim Trần Hoa chợt thắt lại, cô
nắm chặt lấy tay Mộ An An.
Mộ An An thản nhiên quay đầu nhìn lại,khi nhìn thấy Giang cầm đang khoác tay Giang Trấn, vẻ mặt cô liền ngưng trọng, bàn tay rất nhanh nắm chặt lại.
Giang Trấn nhìn Mộ An An, vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Rất giống vợ trước của ba mình.
Mộ An An đang cố gắng hết sức kiềm chế cảm xúc, bên ngoài trông rất bình tĩnh. Giang cầm khi nhìn thấy gương mặt của Mộ An An, cô ta không khỏi kinh ngạc, liền đánh giá một chút quần áo trên người cô.
Đây là tác phẩm của một nhà thiết kế nước ngoài đã chết trong năm nay, vô giá, và những ngưò’i không có thân phận thì không thể có được váy của nhà thiết kế này.
Giang cầm nhìn lướt qua Mộ An An, rồi nhìn về phía Trần Hoa bên cạnh, sau đó nói: “Trần Hoa, sao cô lại tới đây, cô bị lừa sao?”
“Tôi….” – Trần Hoa lên tiếng, trong tiềm thức nhìn về phía Mộ An An, không biết nên nói gì.
“Trần hoa, đây không phải là một nơi bình thường, đừng để bị người ta lừa gạt, coi chừng mình bị bán mà không biết.”
Giang cầm nói chuyện rất kiêu ngạo, cô ta cố ý không nhìn về phía Mộ An An.
Cử chỉ đó rõ ràng có là đặt ở trên người Mộ An An, cô nói chỉ bởi vì Trần Hoa là bạn cùng lớp.
Giang cầm thậm chí còn đi về phía nhân viên: “Thật xin lỗi, đây là bạn của tôi, cô ấy bình thường không tham gia những yến tiệc như vậy, tôi đoán cô ấy bị người ta lừa mà cũng không biết.”
Nhân viên nhận ra Giang cầm, thái độ liền thay đổi hoàn toàn, lấy lòng nói: “Giang Đại tiểu thư, cô đã tới rồi, ngài mau vào trong đi thôi, tiệc rượu
sắp bắt đầu rồi, đừng lãng phí thời gian cho mấy người này.”