‘Vì thế, bé con.
Tông Chính Ngự vuốt ve tai Mộ An An: “Ngoan một chút, mấy ngày nay ở nhà dưỡng thương cho tốt, sau đó chuẩn bị cho việc chuyển bệnh viện.”
Lời này chính là không thể thương lượng rồi.
Nói xong, Tông Chính Ngự trực tiếp đứng dậy. Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
Anh vừa xoay người, Mộ An An liền ôm lẩy chân anh từ đằng sau.
Đôi tay trắng nõn, ôm vào đùi Tông Chính Ngự, ôm rất chặt.
“Bé con, buông ra.”
Mộ An An không chỉ không buông, thậm chí còn dùng chân trái không bị thương đứng lên từ sofa, trèo lên lưng Tông Chính Ngự.
Cả người cô cứ thế treo trên lưng Tông Chính Ngự, hai tay ôm cổ anh.
Bởi vì ôm quá chặt nên vắt trên cổ họng Thất gia.
Thất gia lập tức bị làm cho tức tới cười lên: “Cháu đây là chuẩn bị uy hiếp chú hả?”
“Cháu chỉ muốn ra ngoài thôi.”
Mặt Mộ An An dán lên lưng Tông Chính Ngự, giọng nói nghèn nghẹn, “Có một số chuyện nên giải quyết rồi.”
“Chuyện này đã được giải quyết rồi.”
“Còn chưa xong ạ!”
Mộ An An nói xong lại ôm chặt Tông Chính Ngự thêm.
Không chỉ dùng hai tay quấn chặt mà còn dùng cả hai chân.
Thậm chí bởi vì quấn quá chặt, nên chỗ bên trong đầu gối của cô cạ vào nơi nào đó của Thất gia, lập tức khiến cho người đàn ông đó cứng người, hơi thở có chút gấp gáp: “Bé con, đừng quậy.”
Mộ An An không chỉ không nghe lời, thậm chí còn làm ra hành vi táo bạo hơn….
Mộ An An ngoạm một phát lên vai Tông Chính Ngự. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ.čom
Nói là ngoạm vào, nhưng thật ra là dùng răng cắn nhẹ vào rồi mút một cái.
Cách lớp áo sơ mi, Tông Chính Ngự có thể cảm nhận được đầu-lưỡi Mộ An An, vừa ẩm ướt vừa mềm mại, rất thiêu đốt người khác.
Không chỉ có thế, cô còn dùng răng cọ vào.
Hai chiếc răng nanh cọ xát vào da cách lớp áo sơ mi, ngứa ngáy
âm ỷ.
Tông Chính Ngự chỉ cảm thấy một khoảng da đỏ bắt đầu nóng hổi và tê dại, lại mang theo một cảm giác đau châm chích như có như không.
Đôi mắt vốn dĩ đã sâu thẳm kia đã hoàn toàn trở nên sâu không thấy đáy.
Đồng thời lúc này, xuất hiện một cảm giác kích thích thần kính não bộ quen thuộc.
Tông Chính Ngự dùng một tay tóm lấy Mộ
An An, tay còn lại dùng ngón trỏ và ngón giữa xoa mi tâm.
bởi vì quá dùng sức nên dẫn đến mi tâm bị ửng đỏ.
Vào lúc Mộ An An dùng lực cắn vào, Tông Chính Ngự không tài nào chịu đựng nổi nữa.
Anh tóm lấy bắp chân Mộ An An, trực tiếp đem người từ sau lưng kéo về phía trước.
Bởi vì động tác này, mà mái tóc mềm mại của Mộ An An quẹt qua tấm chăn mỏng, trên mặt cô không hề có nét kinh ngạc mà còn mang theo nụ cười tinh quái.