Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Tay Mộ An An đặt ờ trên vai bạn nhảy nam, lần thứ hai cúi người:
“Thích không? Còn tay phải và đùi phải của anh nữa, cứ chờ đó đi!”
Mộ An An giọng điệu lạnh lùng!
Lúc này, gương mặt của nam vũ công đã bắt đầu xuất hiện sự hãi, thậm chí hắn còn muốn nhảy ra khỏi sân khấu tròn chạy trốn.
Người phụ nữ này thật độc ác!
Mỗi lần ấn xuống đều là bộ phận quan trọng của các khớp tay và chân, tổn hại nhỏ nhất, là xương chịu tác động lớn nhất và đau nhất.
“À, quên nói với anh mất, tôi là một bác sĩ.” – Mộ An An nói: “Có lần, vì cuộc thi, tôi đã dành một tháng để nghiên cứu về xương người, cho nên rất rõ, chỗ nào đau nhất, chỗ nào bị thương không thể phục hồi được!”
Nói xong, Mộ An An lạnh lùng đè xương sống ở đầu gối xuống !
Nam vũ công rốt cuộc không kiềm chế được cơn đau liền hét lên.
Nếu như không phải tay Mộ An An thủ sẵn ờ trên vai của hắn, hắn đã ngã xuống từ lâu rồi.
Dưới sân khấu có thể thấy rõ Mộ An An đang làm gì, nhưng không có ai ngăn cản, ngược lại càng ngày càng hưng phấn.
Thật giống như, vừa rồi nếu như Mộ An An không có bất kỳ kỹ năng bảo vệ bản thân nào, bạn nhảy nam ở trên sân khấu tròn đánh cô, dưới đài cũng chỉ biết càng thêm điên cuồng, không có người ngăn cản.
Ngay lập tức, Mộ An An đã phát ngán cái gọi là màn trình diễn hoa hồng trong bữa tiệc này.
Lúc này xuông tay càng ác hơn!
Bạn nhảy nam đã không có cách nào khống chế, Mộ An An mỗi một lần xuống tay, hắn đều không thể tự kiềm chế được mà hét lên!
Dưới sân khấu.
Tông Chính Nghiêm lúc này đang ngồi ở bên cạnh bàn tròn mà vừa nãy Mộ An An dựa vào.
Một chân đặt lên lưng ghế, một chân buông thõng xuống dưới.
Đặt hai tay lên đầu gối một cách ngẫu nhiên, nhìn chằm chằm vào Mộ An An ở trên sân khấu đang phản kích lại bạn nhảy nam lạm
dụng tình dục.
Một cước vừa nãy của Mộ An An, suýt chút nữa đã đá phế hắn.
Từ trước đến nay lão Lục Tông Chính là tay lẳng lơ vô địch trên thế giới, lúc này không chỉ có nhìn chằm chằm vào người phụ nữ ngổ ngáo và hắc ám ở trên sân khấu, mà còn có chút không nghĩ ra.
Rõ ràng người phụ nữ trông rất mềm mại, mặc dù trong ánh mắt để lộ ra một chút thông minh giảo hoạt.
Nhưng khí tức tổng thể vẫn tương đối mềm mại, giống như một tiểu tiên nữ, không hề có lực công kích.
Kết quả hiện tại bộ dạng đã hoàn toàn thay đổi.
Lực tấn công vô cùng tràn đầy và rất nguy hiểm.
Đặc biệt là khi nâng mắt nhìn những vị khách phía dưới sân
khấu, ánh mắt vô cùng hung ác, đặc biệt sắc sảo.
Tông Chính Nghiêm thậm chí còn cảm nhận được một chút cảm giác mãnh liệt đó.
Dường như khí tức này, hắn đã gặp qua ờ đâu đó.
Nhưng lại không nghĩ ra, Tông Chính Nghiêm cũng không quan tâm nữa.
Hắn vuốt ve mái tóc dài, khóe miệng khẽ co giật.