Giọng nói trợ lý hét lớn, chỉ vào
Giang cầm cách đó không xa: “Trong lòng tôi, giống như Giang Cầm mới là đại tiểu thư, mới có thể xưng là thiên kim đại tiểu thư, Mộ An An, thì xem là cái gì chứ?”
Mộ An An nghe trợ lý nói những lời này, có chút nhíu mày.
Cô biết rõ rằng, những lời mà cô trợ lý này nói, cũng chính là tiếng lòng của hai mẹ con Quách Nguyệt Hoa với Giang cầm.
Mà lúc này Quách Nguyệt Hoa vẫn còn đang diễn kịch.
Cô ta lại quay người lại, tát cái tát
thứ hai vào mặt trợ lý, đoan chính nói: “An An là tiểu công chúa của Ngự Viên Loan, chính là do Thất Gia công nhận nói ra. Đó chính là thân phận! Ai cho phép mày nghĩ như vậy, mày có biết, những suy nghĩ và hành động của mày đã mang đến những rắc rối và tai họa gì cho họ Giang không!”
“Sẽ cho An An tổn thương thế nào!”
Trợ lý không nói lời nào.
Quách Nguyệt Hoa thì là đưa trợ lý đi đến trước mặt Mộ An An,
nói: “An An, chuyện này là do ta quản lý người không tốt, để cho cấp dưới tự ý đằng sau làm việc, làm ra những hành vi như thế.”
“Người của ta phạm sai lầm, ta không quản lý tốt, ta có lỗi, cho nên ta thay mặt trợ lý xin lỗi An An!”
Quách Nguyệt Hoa cúi đầu, nói những lời ngôn từ đầy chính nghĩa.
Bà ta hoàn toàn xem mình như một quản lý có trách nhiệm, và thậm chí là đem chuyện này phủi sạch sẽ.
Mộ An An còn chưa nói gì,
Quách Nguyệt Hoa còn nói: “Chuyện này dù sao cũng là trợ lý làm, cho nên muốn thế nào thì An An con cứ nói!”
Chuyện có liên lụy đến nhà mình, Giang Trấn đương nhiên tranh thủ thời gian đứng lên, một bên dùng khăn tay lau nước mắt, một bên hướng đến Mộ An An.
“An An, việc này đích thật là chúng ta quản lý không tốt, làm cho con bị tổn thương rồi!”
Mộ An An nhìn hai người ờ đây diễn kịch, trong ánh mắt đã dần
không còn kiên nhẫn.
Bác sĩ Cố liền lúc này đứng dậy, đi đến bên cạnh Mộ An An: “Cô An An, đã đến giờ rồi, trên người còn bị thương, chúng ta nên rời đi rồi.”
Bác sĩ Cố cúi đầu xuống nói với Mộ An An, mặc dù đã hạ thấp giọng, nhưng vẫn đủ đề những người ở dưới nghe rõ.
Mà bác sĩ Cố càng chú ý tới Giang Trấn đang muốn lên tiến đến kéo Mộ An An, bác sĩ cố trực tiếp kéo Mộ An An ra phía
sau.
Bác sĩ Cố nói: “Vì chính người của ông đã gây ra chuyện như vậy, vậy thì ông nên tự mình xử lý. Tuy nhiên, cách xử lý của ông có vừa ý với Thất gia hay không lại là chuyện khác.”
Bác sĩ Cố nói câu này, trong phút chốc đã khiến việc của trợ lý cùng Giang Gia gộp thành một chuyện.
Xảy ra chuyện, mặc dù là do một trợ lý làm, nhưng việc này Giang gia cũng sẽ thoát không được.
Giang Trấn nghe xong, khi nghe nhắc đến Giang gia bị liên lụy, mồ
hôi lạnh trên trán liên tục xuất hiện, vội vàng nói: “An, An An….”
Bác sĩ Cố hoàn toàn không cho Giang Trấn cơ hội tới gần Mộ An An.
Khi bác sĩ Cố kéo Mộ An An ra, hạ giọng nói một câu…
“Thực ra buổi họp phóng viên hôm nay chỉ cần các người ổn ổn định định đi xin lỗi, sau đó thì chẳng còn chuyện gì nữa nhưng tại sao lại cứ phải làm trò vậy?”
Cuối cùng Bác sĩ cố hỏi một câu với giọng điệu chế giễu.
Biểu cẩm Giang Trấn gấp gáp.
Mặt Quách Nguyệt Hoa lập tức trầm xuống, giương mắt nhìn Bác sĩ Cố một cái sau đó dời mắt lên người Mộ An An.
Mộ An An căn bản không chạm mắt với Quách Nguyệt Hoa.
Hội họp phóng viên bị ồn ào thành kiểu này, cục diện rối rắm sẽ do Giang gia thu dọn.
Để xem xã giao của Giang gia xử lý như thế nào mới có thể lấy lại danh tiếng.