“Sao?”
“Cháu có thể nhìn thấy rõ ràng.” – Mộ An An cụp đôi mắt xuống: “Không có chú, cháu là người ngay cả một buổi tiệc rượu còn không thể vào được.”
Cô chẳng qua chỉ là Mộ An An, đứng trước mặt Giang Trấn và Giang cầm, cũng không đủ để đấu tranh trong vài giây.
Thân phận không đủ.
Tất cả vinh quang đều là Thất gia cho cô.
Tông Chính Ngự sau khi hiểu được lời nói của Mộ An An, liền nhíu mày: “Ngự Viên Loan chính là thân phận của cháu!”
“Nếu cháu muốn, ta sẽ để cả Giang Thành cúi đầu vì cháu.”
Tông Chính Ngự cụp mắt xuống, đôi mắt sâu thẳm tuyệt đối, không cho phép nghi ngờ sự cưng chiều của anh!
Mộ An An trong lòng ấm áp: “Cám ơn Thất gia, chú yên tâm đi cháu biết nên làm như thế nào.”
Cô vẫn luôn mạnh mẽ vì bản thân mình!
Thất gia đã nói, chuyện của Giang gia anh sẽ cho cô một lời giải thích, nhưng đây là mối thù của mình, phải tự mình báo thù.
Mà hiện tại, cô thực sự quá yếu.
“Thất gia, cháu cần đi trấn an Trần Hoa một chút.” – Mộ An An nói.
Tông Chính Ngự gật đầu, rồi thả tay Mộ An An ra.
Mà bên kia đã có người tới tìm Thất gia, Mộ An An cũng không muốn bị bọ họ đề cao, cho nên lặng lẽ lui sang một bên.
Vừa ròi cảnh tượng ở trước cửa có
không ít người,nhưng bên trong vẫn có rất nhiều người không biết, cho nên bọn họ hoàn toàn không biết Mộ An An.
Chỉ nhận được tin tức, hôm nay Thất gia dẫn theo tiểu công chúa giấu ở Ngự Viên Loan tới đây.
Sau khi tách khỏi Thất gia, Mộ An An liền quét một vòng trong buổi tiệc rượu, cuối cùng phát hiện Trần Hoa đang ở khu nghỉ ngơi.
Nhưng xung quanh Trần Hoa có hai ba người đang đứng chỉ trỏ.
Mộ An An ở xa không nghe rõ lời nói của mấy người đó, nhưng từ vẻ mặt
kiêu ngạo của những người đó cùng với dáng vẻ xấu hổ của Trần Hoa, có thể đoán được, những người đó nói chuyện rất khó nghe.
Sắc mặt Mộ An An có chút u ám, liền đi về phía Trần Hoa.
Mà Trần Hoa không thể chịu đựng được sự sỉ nhục của những người đó, cho nên dụi mắt ròi trực tiếp chạy về phía hành lang bên kia.
Mộ An An nhanh chóng đuổi theo.
Cô đang cắm cúi đuổi theo Trần Hoa, nên không chú ý có một người phụ nữ đang vội vàng bưng ly rượu đi tới, hai người va vào nhau, Mộ An An
luôn trong tình trạng tự bảo vệ mình, ngẩng đầu ngăn cản đối phương hất ly rượu, khiến ly rượu ở trong tay đối phương đổ từ cổ xuống dưới, chiếc váy trắng liền bị bẩn tại chỗ.
Mộ An An thấy thế liền lập tức xin lỗi: “Xin lỗi.”
“Xin lỗi???” – Đối phương nhìn bộ dạng nhếch nhác của mình, không nói lời nào, liền ngẩng đầu kích động đi về phía Mộ An An…!
Khi bàn tay đối phương vươn tới, Mộ An An nhanh chóng liền nắm chặt cổ tay cô ta.
Cô nói: “Tôi xin lỗi vì tai nạn này, tôi đang vội, nhưng cô đi đường cũng nhanh. Quần áo tôi sẽ bồi thường, nhưng tôi sẽ không để cho cô động thủ.”
Thái độ Mộ An An rất lạnh lùng.
Hiện tại cô chỉ muốn đi gặp Trần Hoa
Chuyện vừa rồi xảy ra quá đột ngột, hơn nữa Trần Hoa vốn đã tự ti, có lẽ
những người đó đã nói điều gì không hay.
Người phụ nữ trước mặt nhìn chằm chằm Mộ An An với vẻ mặt hoài nghi.
Cô ta từ trước đến nay chưa từng thấy người phụ nữ nào như thế này.
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!