Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Mộ An An đang chuẩn bị mở miệng thì cửa phòng đột ngột bị đẩy ra, ngay sau đó là bác sĩ cố với khuôn mặt gấp gáp tiến vào: “An…” – Những lời sau đó đều bị bác sĩ cố nuốt xuống bụng khi nhìn thấy tay Mộ An An đang cầm điện thoại.
Mộ An An nhìn dáng vẻ vội vã, đầu đầy mồ hôi của bác sĩ cố, chuông cảnh báo trong lòng Mộ An An lập tức reo vang!
Bác sĩ Cố luôn là người điềm đạm, rất hiếm khi cuống lên như vậy, lần này đúng là xảy ra chuyện lớn rồi!
Khi Mộ An An nhìn chằm chằm biểu cảm sốt ruột của bác sĩ cố, thì Thất gia ở bên kia điện thoại đã bắt được sự khác lạ.
“Bé con, cỏ chuyện gì vậy?” – Giọng Thất gia lạnh đi vài phần.
Mộ An An lườm bác sĩ cố một cái
sau đó đáp Thất gia: “Thất gia, cháu
Mộ An An nhìn dáng vẻ vội vã, đầu đầy mồ hôi của bác sĩ cố, chuông cảnh báo trong lòng Mộ An An lập tức reo vang!
Bác sĩ Cố luôn là người điềm đạm, rất hiếm khi cuống lên như vậy, lần này đúng là xảy ra chuyện lớn rồi!
Khi Mộ An An nhìn chằm chằm biểu cảm sốt ruột của bác sĩ cố, thì Thất gia ở bên kia điện thoại đã bắt được sự khác lạ.
“Bé con, cỏ chuyện gì vậy?” – Giọng Thất gia lạnh đi vài phần.
Mộ An An lườm bác sĩ cố một cái
sau đó đáp Thất gia: “Thất gia, cháu
cũng không biết, chỉ tháy bác sĩ cố đến tìm cháu, để cháu hỏi thử xem, chú đợi cháu tí.”
Nói xong Mộ An An liền cho bác sĩ cố một ánh mắt.
Bác sĩ Cố ngầm hiểu, đáp: “Tiểu thư An An, chuyện hôm qua cô hỏi tôi cô có hợp làm bác sĩ hay không, tôl nghĩ tôi đã tìm được đáp án rồi.”
Bác sĩ Cố chân thành nói.
Mộ An An giơ tay làm dấu hiệu im lặng với bác sĩ cố sau đó đi về hướng cửa sổ sát đất.
Cô nói vào trong điện thoại: “Hôm qua
lúc cháu về cháu đã tìm bác sĩ cố để nói về chuyện thực tập.”
“ừm.” – Bên phía Thất gia không hề hoài nghi gì đối với chuyện ấy, chỉ đáp một tiếng rồi thôi.
Cũng không hỏi gì nhiều.
Trước đó Mộ An An có nói qua với Thất Gia.
Chuyện liên quan đến việc cô có nên tiếp tục thực tập ở viện tâm thần Lam Thiên nữa hay không, cô muốn tự cho mình một cái đáp án.
Thất gia đã đồng ý nên sẽ không hỏi nhiều.
Hiện tại cũng không hỏi.
Nhưng thực tế là bây giờ Thất gia không có thời gian hỏi.
Bên kia điện thoại, có ai đó đã kêu Thất gia một cái.
Sau đó trong trạng thái 3 phút trôi qua, Thất gia vẫn đang liên tục nói chuyện với người kia.
Chuyện liên quan đến gia tộc Tông Chính, cô không hiểu lắm nhưng cô thích nghe giọng nói của anh.
Cái giọng nói trầm thấp điển hình ấy khi nói đến chuyện công việc đặc biệt càng thấp hơn.
Hiện tại cũng không hỏi.
Nhưng thực tế là bây giờ Thất gia không có thời gian hỏi.
Bên kia điện thoại, có ai đó đã kêu Thất gia một cái.
Sau đó trong trạng thái 3 phút trôi qua, Thất gia vẫn đang liên tục nói chuyện với người kia.
Chuyện liên quan đến gia tộc Tông Chính, cô không hiểu lắm nhưng cô thích nghe giọng nói của anh.
Cái giọng nói trầm thấp điển hình ấy khi nói đến chuyện công việc đặc biệt càng thấp hơn.
Nếu cô ngoan ngoãn thì giọng Thất gia sẽ thấp một chút, khàn một chút.
“An An, bên này của ta còn có việc.” -Giọng Thất gia lại một lần nữa vang lên.
Mộ An An “Dạ” một tiếng rồi mới lưu luyến nói một câu: “Vậy khi nào chú mới quay về?”