Ngay lập tức, gương mặt xinh đẹp và điển trai của Đình Đình hiện lên.
Mái tóc xám xanh đó thực sự rất
hợp với cậu ây.
Người bình thường nhuộm màu tóc này thì không tránh khỏi nhìn có chút lưu manh, nhưng Đình Đình thì khác.
Ngược lại, đó là cảm giác như đột nhập vào thế giới khác.
Chủ yếu là người đàn ông này có làn da rất trắng, mặc dù các đường nét trên khuôn mặt không đẹp như Thất gia nhưng nhìn rất cân đối, đẹp trai đến mức khiến người ta khó quên.
“Làm gì đấy?” – Tiểu Cửu hạ
giọng nói một câu.
“Cậu cũng có người gọi video này.” – Tống Đình nói một câu rất vô tình.
Tiểu Cửu nhìn không ra cậu ta đang ở đâu.
Nhìn từ sau lưng thì có lẽ ở căn phòng khác, người đang nằm trên sofa, tay để trên ngực, đôi chân dài để ra ngoài sofa, tuỳ ý mà gục xuống.
Tống Đình đặt điện thoại của mình trên bàn cà phê, từ góc này thì đôi chân của cậu ta rất dài.
Vì ôm tay sau đầu nên áo cậu bị ta kéo lên một chút để lộ eo.
Là thật đó….
Ốm thật.
Vả lại kiểu ốm này không phải dạng yếu đuối, mà là có thể nhìn thấy những cơ bắp đang căng cứng.
Tiểu Cửu cúi đầu, tự sờ eo mình.
Cô cảm thấy có chút tự ti.
Mộ An An đang gọi video với Thất gia, vừa quay đầu thì thấy
Tiểu Cửu nằm bên đó, lúc thì thấy tự sờ eo mình lúc thì thấy nhìn chằm chằm màn hình điện thoại.
Mộ An An lén vươn cổ ra nhìn, phát hiện Tiểu Cửu đang gọi video với Tống Đinh.
“Nhìn gì vậy?
I)
Trong video, Thất gia hỏi một câu.
Mộ An An cười thầm rồi nép qua một bên, nói nhỏ tiếng: “Người bạn đỏ của cháu hình như đang gọi video với bạn trai, đang tự ti
đấy.”
Thất gia cau mày: “Tự ti?”
“Vâng, nghi ngờ cuộc sống đối với cái eo của mình, tự cảm thấy eo mình không nhỏ bằng bạn trai.” – Mộ An An nói, nhịn không được mà bật cười.
Lúc này, Tiểu Cửu đang không hài lòng: “Tại sao eo cậu lại nhỏ hơn tôi! Dựa vào đâu chứ! Tại sao!”
“Vì cậu ăn nhiều.” – Tống Đình thẳng thắn trả lời.
Tiểu Cửu tức đến đỏ mặt, tắt cuộc gọi, ngồi dựa trên ghế tự kỷ.
Bánh đậu xanh trong tay cũng hết thơm rồi, liền đem vứt qua một bên.
Mộ An An thấy vui quá, cười không ngớt.
Trong màn hình điện thoại, Tông Chính Ngự dựa vào ghế sau xe, La Sâm ở trước đưa văn kiện ngược lại b| Tông Chính Ngự xua tay bảo tránh ra.
Anh nhìn chằm chằm vào màn hình, Mộ An An cười rất hạnh
phúc, chân mày và đôi mắt dịu dàng hơn rất nhiều.
Nụ cười của Mộ An An rất ngọt.