Nhắc đến người mẹ hiền lành, ôn nhu nhưng lại si mê nhầm người khiến Mộ An An không kìm được nước mắt.
Nhưng cô vẫn kiên cường không để những giọt nước mặt chảy xuống.
Cô nhìn Tông Chính Ngự với ánh mắt chân thành: “Mẹ cháu thật s
rât âm áp.
Cô dường như muốn nói với cả
thế giới.
Khi học năm 3, cô có một bài văn viết về mẹ.
Trùng hợp là khi các bạn trong lớp viết xong, chủ nhiệm mờ một cuộc họp phụ huynh để các học sinh có thể đọc bài văn của mình lên cho các bà mẹ nghe.
Có đủ các thể loại những người mẹ.
Khó tính có, nóng nảy có, bừa bộn có, thông minh có.
Mỗi học sinh sau khi đọc xong bài
văn đều nghênh ngang đến ngồi bên cạnh mẹ mình, để mọi người có thể thấy được đây là người mẹ trong bài văn của họ.
Duy chỉ có Mộ An An.
Cô viết, mẹ rất ôn nhu, y như thiên thần.
Cô viết, mẹ hiểu mình nhất, lúc mình không vui lại luôn an ủi mình.
Cô viết, mẹ rất duyên dáng, xinh đẹp đến toả ánh hào quang.
Nhưng khi các bạn học đều rất có
thiện ý và hiếu kỳ hỏi mẹ cô ở đâu, người mẹ hiền hoà, ấm áp và vô cùng hoàn hảo trong bài văn của Mộ An An đang ở đâu?
Mộ An An ngược lại chỉ biết im lặng.
Nhập mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!