Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Mộ An An nói xong muốn ôm Trần Hoa một cái, nhưng Trần Hoa lại lùi ra sau một bước giữ khoảng cách với Mộ An An.
Đối với hành vi này của Trần Hoa, Mộ An An có chút bất ngờ.
Lúc Trần Hoa ngước đầu lên, mắt cũng khóc sưng hết lên rồi, Mộ An An đau lòng tức giận nói: “Cái tên khốn Hoắc Hiển này!”
Cô buộc miệng nói ra câu đó, nếu chẳng phải Hoắc Hiển chơi trò tặng bó hoa, thì sẽ không khiến Trần Hoa ngượng đến như vậy.
“Cậu đang khoe khoang với mình sao?”
Mộ An An ngớ ra: “Hả?”
“Cậu đang khoe khoang với mình sao?”
Trần Hoa hỏi lại một lần nữa.
“Khoe với mình cậu không phải cô gái xấu xí, cậu rất đẹp, đẹp đến mức Hoắc Hiển
cũng thích cậu.
Đẹp đến mức lúc mình đi với cậu, mình lại trở nên vô cùng xấu, thậm chí mình còn không biết lượng sức mình mà thích Hoắc Hiển ”
Câu này của Trần Hoa như đang gõ vào tim Mộ An An vậy, cả khuôn mặt của cô đều mang vẻ không thể tin nổi.
Cộ mở to miệng nhưng nhất thời không biết nói gì mới phải.
Bởi vì cô quá sốc.
Cô không dám tin mình có thể nghe được những lời như vậy, từ miệng người bạn thân nhất của mình.
Mà Trần Hoa thì cả mặt đều chán nản, căm phẫn.
Dường như cô ấy đã phải kiềm nén rất lâu vậy: “Mình biết mình xấu, mình tự ti.
Khi ở trước mặt cậu mình cảm thấy mình như một đống rác vậy!”
“Cậu xinh đẹp, cậu là hạt ngọc trai trong lòng bàn tay Thất gia, cậu là tiểu công chúa được cưng chiều lên tận trời.
Được người khác yêu thương, được người khác cưng chiều, hạnh phúc biết bao, đâu có giống như mình cái gì cũng chẳng phải, như một đống rác rưởi vậy.”
“Mình vừa mập vừa xấu, mặt mũi đầy dầu, là đống rác mà cho dù có gội đầu mỗi ngày cũng ra dầu đến mức có thể đem đi xào rau!”
Đến cuối cùng, Trần Hoa mang theo sự áp lực bộc phát hết ra ngoài.
Mộ An An không biết trong lòng Trần Hoa có nhiều lời oán giận và tủi thân như thế.
Mộ An An nghĩ Trần Hoa mượn tiền mình vì gia đình có chuyện, nên mới tâm trạng bộc phát như lúc này.
“Không sao đâu, chúng ta chẳng phải đang giảm cân sao? Nếu cậu cảm thấy không thích, mình có thể trở lại dáng vẻ ban đầu, đợi cậu ốm đẹp rồi, chúng ta mới đi chữa vấn đề đầu dầu kia, đến lúc đó chúng ta có
thể cùng nhau xinh đẹp rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK