Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ An An: Tình huống bây giờ đang phát triển, giọng phu nhân Quách Nguyệt Hoa bị vỡ ra,chất vấn Giang Trầntiên sinh, rốt cuộc tiểu tiên nữ Mộ An An đã nói ra biện pháp gì với Giang Trần tiên sinh để cứu đại tiểu thư Giang Cầm? Giang Trần nói thẳng, tiểu tiên nữ Mộ An An cái gì cũng chưa nói, càng khiến cho bà Quách Nguyệt Hoa càng thêm bất mãn!


Mộ An An: Thật ra, tiểu tiên nữ Mộ An An chính là cố tình cái gì cũng không nói, chỉ chờ đợi trận cãi nhau lớn thế kì này của Quách Nguyệt Hoa và Giang Trấn.


Mộ An An: Đáng tiếc, tiểu tiên nữ Mộ An An lại tính toán sai rồi, không nghĩ tới Quách Nguyệt Hoa lại là người cãi nhau nhàm chán như vậy.


Mộ An An: Giang Trấn tiên sinh lại lần nữa lấy khăn tay nhỏ ra lau mồ hôi, mở ra dấu ngoặc nghi hoặc: Vi sao lúc nào Giang Trấn tiên sinh cũng lấy khăn tay nhỏ


ra, đây là muốn chơi chạy vòng khăn tay* sao, đã lớn như vậy rồi, không cảm thấy ẻo uột đàn bà sao?


chơi chạy vòng khăn tay: trò chơi của trẻ con Trung Quốc, trẻ con ngồi thành một vòng tròn, một đứa trẻ cầm chiếc khăn tay chạy xung quanh…


Những tin nhắn đầy tình cảm và xúc động của Mộ An An, cộng với một đoạn video nhỏ, được gửi qua cho Tông Chính Ngự, nội dung về cuộc cãi vã của Quách


Nguyệt Hoa và Giang Trấn.


Mà khi Thất gia nhìn thấy những tin nhắn đó, là đang trong hội nghị.


Trong hội trường cấp cao có sức chứa hàng trăm người, một nhóm giám đốc điều hành cấp cao đang trình bày một số báo cáo hàng quý gần đây của công ty ZY, cũng như các dự án quy hoạch.


Không khí nặng nề, nhàm chán.


Người đàn ông ở vị trí cao, với khuôn mặt lạnh lùng và đôi mắt hơi cụp xuống, khiến người ta


không thể đoán được cảm xúc của anh ta.


Sau khi một số giám đốc điều hành cấp cao hoàn thành báo cáo, họ mới thầm thờ phào nhẹ nhõm khi thấy khóe miệng của anh ta hơi cong cong, như đang thích thú màn báo cáo đầy xúc động của bọn họ.


Một màn kịch nội tâm mạnh mẽ tại phòng họp, rất gắng gượng.


Những người kia lại không biết rằng, anh ta đang kiểm soát cảm xúc của mình khi xem những dòng tin nhắn kia của Mộ An An


gửi đến, trong rất thiếu chuyên nghiệp, lại còn muốn bóc phốt.


Dòng tin nhắn cuối cùng là từ ba phút trước, ngoài ra không còn tin nhắn nào khác.


Nội dung trước đó là: Giang Trấn nói, chuyện quan trọng nhất bây giờ là lừa được con nhỏ ngu ngốc Mộ An An về nhà, câu nói này đã làm Quách Nguyệt Hoa tức giận mà trực tiếp ném cả ly trà xuống đất, câu chuyện đang dần trở nên hấp dẫn!


Năm phút sau, Mộ An An vẫn không thấy hồi âm.


Tông Chính Ngự cau mày và nhắn lại câu ‘?


vẫn không thấy phản hồi.


Bởi vì lúc này, Mộ An An không có thời gian quan tâm đến điện thoại của mình


Khi Giang Trấn và Quách Nguyệt Hoa đang tranh cãi về Giang Cầm, thì cô vẫn đang ung dung nhắn tin giải thích với Thất Gia


qua mạng.


Nhưng khi nghe thấy lời nói “ông đừng quên, ai là người đưa ông tới gần tiếp cận Mộ Thanh” của Quách Nguyệt Hoa, cà sắc mặt của Mộ An An liền trở nên thay đổi.


Quách Nguyệt Hoa nghĩ đến con gái của Giang Trấn, mà lời nói của Giang Trấn lúc nãy nghe giống như đang xem trọng Mộ An An nên đã khiến cho Quách Nguyệt Hoa càng thêm kích động.


Quách Nguyệt Hoa chỉ vào Giang Trấn nói: “Ông quên rồi sao, ông lúc đó ở trong phòng thí nghiệm


thì có tư cách gì chứ! ông chỉ là một cái chân chó của Mộ Gia cùng Mộ Thanh mà thôi, mỗi ngày chạy ngược xuôi kiếm chút tiền.”


“Nếu như tôi không bắt ông đến bên Mộ Thanh và quyến rũ Mộ Thanh, thì chúng ta có được cuộc sống tốt đẹp như bây giờ không hả?”


Mộ An An nắm chặt điện thoại, nhìn chằm chằm Quách Nguyệt Hoa, ánh mắt đầy hận thù.


Giang Trấn nói: “Chuyện đã qua lâu như vậy rồi, bà còn nói


chuyện này làm gì.”


Quách Nguyệt Hoa: “Tôi e rằng ông đã quên mất ai là người đã đưa ông lên đến vị trí của ngày hôm nay! Lúc đầu, nếu không phải tôi nói với Mộ Thanh trông có vẻ cao quý kia, nói rằng tôi và ông trong sáng, để cô ta hết nghi ngờ, thì ông có thể có được ngày hôm nay sao?”


“Giang Trấn, ông đừng quên, khi tôi đề xuất vấn đề này, ông đã phàn đối như thế nào? ông vẫn bảo tôi cái này không tốt cái kia không tốt, nếu không phải tôi sắp xếp cho mấy người ức hiếp Mộ


Thanh, cho ông làm anh hùng cứu mỹ nhân, thì ông có được ngày hôm nay không?”


“Nguyệt Hoa, bà đừng nói nữa, việc này..”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK