Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ An An vui vẻ.
Tông Chính Ngự nhìn cô cười vui vẻ như thế cũng nhịn không được mà cười theo.
Anh có thể cảm nhận được.
Từ khi người bạn đó đến, chỉ vỏn vẹn một buổi tối cộng thêm buổi sáng mà trạng thái của Mộ An An rất thả lỏng rất vui vẻ.
Đối với Thất gia mà nói, bé con như thế là đáng yêu nhất.
Mặc dù nghĩ đến bé con vì người khác mà vui như thế, anh cũng có hơi khó ở nhưng cảm giác này có thể phớt lờ được.
Người bạn mới này ổn hơn Trần Hoa.
Mặc dù cho đến giờ Thất gia chưa gặp được người bạn mới đó của Mộ An An, nhưng nhìn thấy Mộ An An như thế, hảo cảm của anh đối với người ta cũng không tệ.
“Thất gia, không phải chú muốn
lên công ty sao?”
Mộ An An hỏi một câu: “Chú đi đi, bây giờ cháu đi tìm bạn cháu.”
Nói xong Mộ An An liền đi lấy cây nạng.
Bên phía công ty xảy ra chút chuyện, Tông Chính Ngự đúng là phải đi ngay.
Nhưng bé con vậy mà lại dám đuổi anh?
Đây còn là trạng thái rất hiếm khi có nữa.
Loại cảm giác khó ờ với người ban mới kia của bé con lai bắt
đầu dồn lên.
Trong lúc Mộ An An cầm gậy chuẩn bị đứng lên, Tông Chính Ngự đột nhiên giơ tây bắt lấy cánh tay Mộ An An, sau đó đè cô lên sofa.
Mộ An An ngơ ngác nhìn khuôn mặt được phóng đại của Thất gia trước mặt cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK