—
Lông mày Tông Chính Ngự cau lại.
Anh không thích Mộ An An nhắc đến Trần Hoa.
Mộ An An cũng không biểu hiện ra cảm xúc gì, lúc ngẩng đầu lên trên mặt còn mang theo nụ cười: “Thất gia, cháu còn
muốn ăn đùi gà quay nữa.”
“ừm.”
Tông Chính Ngự gật đầu.
Khoảng cách của đĩa gà quay hơi xa, người làm ở bên cạnh lập tức bưng đĩa đựng gà quay cho Tông Chính Ngự, sau đó đưa bao tay trong suốt cho anh.
Tông Chính Ngự đeo cho tay phải của Mộ An An trước, sau đó mới đeo cho chính mình, giúp cô xé thịt gà ra rồi đưa vào tay Mộ An An.
Mộ An An nhìn anh đưa đến gần, há miệng cắn một miếng.
“Thất gia, gà quay ở đây không ngon bằng của Giang Đô Hội.”
Mộ An An đánh giá.
Thất gia vừa nghe liền nói: “Ta bảo người mời đầu bếp ở Giang Đô Hội đến.”
“Thất gia, có một chuyện chú không biết nhỉ.”
Chuyện gì?
“Sườn và gà quay ở Giang Đô Hội vô cùng có tiếng, rất nhiều người đều vì hai món đó mà đến Giang Đô Hội, chỉ cần đến qua đều khen không ngớt.”
Mộ An An nhẹ giọng nói: “Trước ngày hôm qua, tìm kiếm đều là bình luận về gà quay và sườn ở Giang Đô Hội, rất cao.’
“Bé con, cháu muốn nói gì?”
Tông Chính Ngự nhìn Mộ An An.
Mặc dù Mộ An An đang rất ngoan rất yên tĩnh mà ăn.
Nhưng rõ ràng trong mắt cô mang theo chút tâm sự.
“Trần Hoa nói, trước đó đưa cháu đến Giang Đô Hội là vì sườn và gà quay.”
Lúc Mộ An An nói câu này, ánh mắt liền rũ xuống.
Nhìn chằm chằm miếng thịt sườn còn lại một nửa trên đĩa.
Ăn kiểu gì cô cũng cảm thấy nhạt nhẽo.
Cô buông gà quay xuống, tháo bao tay.
“Bé con.”
Tông Chính Ngự vươn tay xoa xoa dái tai Mộ An An: “Chú từng nói, đối xử quá tốt với một người sẽ bị thiệt thòi.”
“Cháu không sợ bị thiệt thòi.”
Cháu chỉ sợ bị phản bội.
Vì như thế bản thân sẽ trông rất tồi tệ.
Mộ An An không hề muốn nói những thứ này với Thất gia.
Rất phiền lòng.
Cô cười lên rồi nói: “Gà quay không ngon, cháu muốn ăn sườn.”
Đồng thời lúc này, người làm bưng ra đĩa xương đòn gà vừa làm xong đặt trước mặt Mộ An An.
Cháu ăn sườn trước rôi mới ăn xương
đòn gà.
Mộ An An nói xong đẩy nhẹ Tông Chính Ngự: “Chú Ngự, nhanh, cháu muốn ăn ạ.”
Tông Chính Ngự không nói gì, vươn tay làm sườn cho cô ăn.
Mộ An An bổ sung một câu: “Xương đòn gà cháu muốn gặm, nếu không sẽ không còn cảm giác nữa.”
“ừm.”
Tông Chính Ngự đáp, anh thoả mãn vô điều kiện đối với những gì Mộ An An muốn.
Đồng thời Tông Chính Ngự hỏi một câu: “Không phải cháu nói sẽ công khai thân phận với Giang gia à, sao lại không công khai rồi?”
Bởi vì thời cơ chưa tới ạ.
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!