Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Lúc rời khỏi phòng làm việc còn cố ý bày ra vẻ ngạo mạn mà trừng mắt liếc Mộ An An một cái, biểu cảm không hề sợ hãi.
Mộ An An ngược lại thì rất bình tĩnh.
Bây giờ đại tiểu thư muốn cứng bao nhiêu thì cứ cứng đi, sau này muốn khóc cũng khóc không nổi đâu.
Mộ An An yên lặng trở về vị trí của mình,
đối mặt với Trần Hoa cười một cái nói: “Mấy ngày không gặp cậu, mặt nhỏ đi rồi.”
Trần Hoa khựng lại: “Hả?”
“Mình nói cậu ốm đi rồi.”
Ốm cũng khá rõ rệt đấy.
Cảm giác mặt nghiêng cũng bị ốm hết.
Mộ An An lại nói: “Kiên trì thêm chút nữa, thì sẽ ốm ra đường nét của người đẹp.”
Trần Hoa vô thức sờ mặt bản thân, lúc ngước đầu lên nhìn Mộ An An, biểu cảm còn hơi ngượng ngùng.
Trước đó thấy Mộ An An đi vào phòng, Trần Hoa còn nghĩ nhất định Mộ An An sẽ hỏi chuyện hai ngày mượn tiền kia.
Cô không biết nên nói như thế nào.
Nhưng khi Trần Hoa căng thẳng nửa ngày, thì Mộ An An lại chỉ nói có vài câu, sau đó về chỗ của mình tra tư liệu rồi không nói gì nữa.
Tựa như chuyện mượn tiền kia không hề tồn tại vậy.
Cái này ngược lại khiến Trần Hoa càng thêm căng thẳng hơn, cô khẽ nhìn lén Mộ An An mấy lần.
Mộ An An không phải là không nhìn ra sự mất tự nhiên của Trần Hoa.
Chỉ là cô cảm thấy, tiền cũng đã cho mượn rồi, cậu muốn nói thì nói không nói thì cũng không có sao mà.
“Cốc cốc cốc” cửa phòng làm việc bị gõ vài tiếng.
Trần Hoa lập tức mở cửa phòng làm việc, quét mắt một vòng sau đó tầm mắt rơi lên người Mộ An An, nói: “An An, cậu ra đây với mình một chút.”
Mộ An An đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc.
Bác sĩ Trần đứng ngoài cửa phòng, biểu cảm nghiêm túc: “Tôi có một chuyện cần phải bàn với cô một chút.”
“Bác sĩ Trần, ngài nói đi.” – Mộ An An gật đầu, nghiêm túc lắng nghe.
Bác sĩ Trần nói: “Vấn đề về bệnh nhân Mặc Mặc, tiếp đếncần cô quan sát nhiều hơn.”
“Bệnh tình của Mặc Mặc lại trở nên tồi tệ rồi sao?” – Mộ An An vẻ mặt căng thẳng.
Mối quan hệ giữa cô và Mặc Mặc có chút đặc biệt.
Vốn dĩ Mộ An An khá quan tâm đến Mặc Mặc, nhưng sau khi xuất hiện chuyện Mặc Mặc tự sát, khiến Mộ An An càng thên quan tâm Mặc Mặc hơn.
“Cô đừng căng thẳng, không có gì tồi tệ cả.”
Bác sĩ Trần ôn nhu nói, sau đó đi tới hành lang phía trước, vừa đi vừa nói.
Mộ An An sánh bước theo bác sĩ Trần.
Người dọn dẹp đẩy xe dụng cụ lau dọn trước mặt chạm mặt phải hai người.
Kết quả là chiếc xe không biết có chuyện
gì, đột nhiên mất lái nghiêng về phía Mộ Ăn An.
Mộ An An cũng đã đề phòng, bác sĩ Trần ở bên đã đem người giữ chặt, Mộ An An liền ngã vào vòng tay của bác sĩ Trần.