Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Chương 213: Hoắc gia ở Giang Thành có địa vị gì?
Nguyễn Ngọc vỗ cái trán: “Hỏng rồi, chị quên mất cuộc họp buổi sáng rồi, An An mau thu dọn rồi lên lầu thôi, có lẽ hôm nay sẽ giới thiệu thực tập sinh đấy.”
Mộ An An gật đầu, không nhiều lời, liền đi theo Nguyễn Ngọc trở lại văn phòng, sau khi thu dọn xong liền lên lầu họp buổi sáng.
Trong phòng họp nhỏ đã tập trung rất nhiều người.
Chủ nhiệm Thường chủ trì cuộc họp, ở bên cạnh là hai cô gái nhỏ trạc tuổi Mộ An An.
Thật trùng hợp, Mộ An An đều quen biết cả hai.
Một người là đại tiểu thư Giang Cầm cao cao tại thượng.
Người còn lại là Hoắc Chân Chân, từng có hiềm khích với cô ở tiệc rượu trang viên Hoắc gia.
Nhưng, Hoắc Chân Chân hiển
nhiên không có nhận ra Mộ An An.
So với Giang cầm luôn duy trì danh tiếng mỹ nữ của một đại tiểu thư, thì Hoắc Chân Chân lại thể hiện sự sắc sảo của mình, bốn chữ “mắt chó xem thường người”* biểu hiện vô cùng rõ ràng.
chỉ một người kiêu căng ngạo mạn, xem thường người khác.
Cô ta chắc là đã đợi rất lâu rồi, nên trên mặt cô ta liền lộ ra vẻ
cực kỳ mất kiên nhẫn.
Trước mặt mọi người liền hỏi chủ nhiệm Thường: “Các người đã xong chưa vậy? Sáng nào họp cũng lề mề như vậy sao?”
Hoắc Chân Chân vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người đều nhìn về phía cô ta.
Giang cầm kéo Hoắc Chân Chân,giải thích: “Ý của cô ấy là, muốn nhanh chóng triển khai công tác thực tập, chỉ là cô ấy tuổi còn nhỏ, nhanh mồm nhanh miệng, mọi người đừng hiểu lầm.”
Hoắc Chân Chân trợn mắt khinh thường nhưng cũng không nói gì.
Chủ nhiệm Thường với tư cách là chỉ huy thứ hai của bệnh viện tâm thần Lam Thiên hai bắt tay, từ trên xuống dưới đều được nịnh bợ, tôn kính, tự nhiên khó chịu khi bị một thực tập sinh trẻ tuổi không tôn trọng.
Thật khó chịu và bực bội.
Nhưng đây là thiên kim tiểu thư của Hoắc gia, cậu của cô ta hiện tại chính là người chủ trì của Hoắc gia.
Hoắc gia ở Giang Thành có địa vị gì?
Ngoại trừ Ngự Viên Loan ở trên đỉnh tháp ra, thì đây là gia tộc giàu có quyền thế nhất, hoàn toàn không thể trêu chọc vào được.
Chủ nhiệm Thường chỉ có thể kìm nén cảm xúc trong lòng, rồi nói: “Nếu mọi người đã đến đông đủ rồi, vậy cuộc họp sẽ bắt đầu.”
Mộ An An và Nguyễn Ngọc ngồi cùng nhau, theo thói quen mở sổ tay ra và đợi ghi lại những thông tin quan trọng bất cứ lúc nào.
Nguyễn Ngọc trộm nhìn về phía Hoắc Chân Chân ở bên kia, nhịn không được nói một câu: “Hoắc Chân Chân này vừa gặp đã hủy hoại đi danh tiếng đại tiểu thư bởi sự xấc láo của cô ta, ngược lai, đại tiểu thư Giang cầm thật sự đoan trang hơn rất nhiều, không hổ là danh hiệu mỹ nữ, sau này hẳn có rất nhiều gia tộc muốn cầu hôn cô ấy.”
“Một số loài nấm hoang dã cũng rất đẹp.” – Mộ An An cười lạnh.
Nấm mọc hoang dã rất đẹp, còn khiến người ta lầm tưởng đây là một loài quý hiếm.
Thực ra vô cùng hạ đẳng.
“Cái gì?” – Nguyễn Ngọc khó hiểu.