Đang nghĩ đến chuyện buổi họp thì Giang Trấn gọi đến.
Nhưng bởi vì Mộ An An đang còn trong cuộc gọi với Thất gia, cho
nên nó chỉ có thông báo đến và Mộ An An có chịu chuyển sang cuộc gọi đó hay không mà thôi.
Mộ An An bấm từ chối, sau đó vội nói với Thất gia: “Thất gia, thời gian đã đến rồi ạ, cháu phải đến buổi họp rồi.”
“Ùm.”
Thất gia gật đầu, “Nhớ lấy, bên cạnh lúc nào cũng phải có người.”
“Cháu bảo A Nhất đi với cháu.”
Mộ An An nói xong, lại vội giải
thích, “A Nhất là vệ sĩ mà Bác sĩ Cố chọn cho cháu, năng lực và khả năng quan sát đều rất tốt.”
“Đi đi.”
Thất gia không nói nhiều ờ vấn đề này.
Mộ An An cũng hiểu rõ, đêm qua Thất gia đã nói chuyện qua với Bác sĩ Cố, tính toán gì cũng đã sắp xếp ổn thỏa cho nên mới yên tâm.
Mộ An An cũng không chần chừ, gọi lại cho Giang Trấn nói rằng bản thân đúng 8 giờ 30 có mặt,
sau đó nhảy một chân vào phòng tắm rửa mặt.
Ăn xong bữa sáng, dưới sự hộ tống của Bác sĩ cố đi đến khách sạn dn.
Giang Trấn muốn cử hành buổi họp phóng viên, để đưa ra lời giải thích cho những chuyện xảy ra gần đây, đêm qua ông đã thông báo cho truyền thông.
Bời vì chuyện của Giang cầm mấy ngày nay ồn ào quá dữ, cho nên mấy tay phóng viên khi nghe được thông tin liền ào ào chạy đến.
Đại sảnh khách sạn dn đã tụ tập không ít người.
Đại sảnh đặt N chiếc ghế bọc vải trắng, để tránh hỗn loạn thì trên mỗi ghế đều đánh tên của từng công ty truyền thông.
Trước hàng ghế là chiếc bàn gỗ đỏ, bên trên đặt micro cho đương sự dùng.
Lần này Mộ An An không ngồi xe lăn, đeo khẩu trang và nón ngư dân, trên mặt hóa trang tay xách nạng.
Sau lưng là A Nhất và Bác sĩ cố.
Có điều Mộ An An chỉ đứng trước cửa nhìn một lúc, sau đó đè thấp giọng nói với Bác sĩ cố: “Chuyện A Nhị điều tra như thế nào”
Vừa nói xong, A Nhị đã gọi đến cho Bác sĩ Cố.
Mộ An An trực tiếp bắt máy hỏi thẳng: “Điều tra thế nào?”
Bên kia A Nhị đáp một câu, khóe miệng Mộ An An hơi nhéch lên sau đó nói: “Bắt lấy những người đó điều tra tiếp, điều tra ra mối liên quan giữa bọn chúng, tiếp tục theo dõi.”
Nói xong Mộ An An đưa điện thoại cho Bác sĩ cố.
Nhìn những chiếc ghế bọc vải trắng đã ngồi gần đầy người.
Sau đó bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe.
Là người của Giang gia đã đến!