“Được, vậy khoảng tám giờ sáng ba hôm nữa, chú sẽ cè tài xế đến đón cháu? Bác si Hàn thấy thế nào?” “Được ạ. Sau khi đông ý yêu cầu của chủ tịch công ty đi điện bác thành phế Yến Kinh, hẹn thời gian đến khám cho mẹ ông ấy, Lâm Tuấn được Tueơng Hiên tiên ra khỏi tòa nhà của công ty điện bác, quay về phòng khám của mình.
Như Lâm Tuấn đã nói lúc trước, hôm nay phòng khám đã trang trí xong lần nữa, giấy phép hành nghề và thủ tục mở phòng khám cũng đã chuẩn bị xong từ lâu, chuyện còn lại chính là dự trữ một ít thuốc chữa trị cần thiết, phòng khám liền có thể mở cửa kinh doanh như bình thường.
Bởi vì Lâm Tuấn nghiên cứu cả về Đông y lẫn Tây y, thậm chí còn có một số thành tựu nhất định, nên không giống với các bệnh viện hay phòng khám chỉ chuyên về Đông y hoặc Tây y, phòng khám của Lâm Tuấn cần dự trữ dược liệu thường dùng trong Đông y, lẫn một số loại thuốc thường dùng trong Tây y.
Tập đoàn Đường Thị chính là nhà máy dược chuyên sản xuất một số loại thuốc thường dùng trong Tây y, trước đây, dưới sự giúp đỡ của bố Đường, Lâm Tuấn đã đặt đủ những loại thuốc mà anh cần, còn về dược liệu Tây y, anh cũng đã đặt từ một người bạn thân của bố Đường.
Từ đã…
Trong mơ hồ, Lâm Tuấn đột nhiên nhận ra bản thân dường như đã quên một chuyện vô cùng quan trọng.
Nếu Lâm Tuấn nhớ không nhầm, thì khoảng hai tuần trước, lúc anh và bố Đường đến Đường Vân Quán đặt dược liệu, hình như anh đã đồng ý khám bệnh cho con gái của ông chủ Đường Vân Quán, vì chuyện đó, mà ông chủ của Đường Vân Quán thậm chí còn hứa với Lâm Tuấn rằng, nếu anh có thể chữa khỏi bệnh cho con gái mình, thì ông ấy sẽ giảm giá cho anh 30% khi mua dược liệu ở đây.
Mấy hôm trước, bởi vì bận rộn chuyện phòng khám bị đập phá, Lâm Tuấn đã quên mất chuyện này.
Xong rồi, bác Tiêu sẽ không tức giận vì chuyện này chứ?
Nghĩ tới đây, Lâm Tuấn – người vừa từ công ty điện báo thành phố Yến Kinh quay về phòng khám nghỉ ngơi chưa được mấy phút, lại vội vàng lao ra khỏi phòng, lái chiếc Volkswage màu đen của mình đi thẳng đến Đường Vân Quán.
Bây giờ có một nhóm cấp dưới của Trương Lâm Trạch thay phiên nhau canh giữ ở gần phòng khám của Lâm Tuấn 24/7, anh không cần lo lắng chuyện đập phá phòng khám lại xảy ra lần nữa, cho nên anh cũng không có nhiều mối bận tâm khi rời khỏi, thích đi thì đi thích về thì về lúc nào cũng được.
Phòng khám của Lâm Tuấn cách Đường Vân Quán không xa, khoảng nửa tiếng sau, Lâm Tuấn xuất hiện bên ngoài Đường Vân Quán, nhưng vô cùng bất ngờ khi thấy Đường Vân Quán lại đóng cửa.
Anh lấy điện thoại ra xem giờ, lúc này mới hơn hai giờ chiều, cho dù ông chủ của Đường Vân Quán có tùy hứng thế nào đi chăng nữa thì cũng sẽ không đóng cửa sớm như vậy, anh xuống xe xem xét, phát hiện trên cánh cửa đóng kín của quán có dán một tờ giấy thông báo.
Bước đến xem, Lâm Tuấn đã hiểu lý do Đường Vân Quán đóng cửa.
“Thông báo: Do người nhà bị bệnh nhập viện, nên Đường Vân Quán tạm đóng cửa một thời gian, chưa xác định thời gian mở lại, mong quý khách hiểu cho”.
Người nhà bị bệnh?
Trong lòng Lâm Tuấn dâng lên dự cảm không lành, nếu anh đoán không nhầm, người nhà được nói trên thông báo này chắc là con gái của ông chủ Tiêu.
Cúi đầu nhìn thời gian trên tờ thông báo, Lâm Tuấn mới phát hiện nó được dán từ ba ngày trước, cũng có nghĩa là Đường Vân Quán đã đóng của ba ngày rồi.
Đợi đã…
Ba ngày trước?