Nếu anh không tinh ý nhận ra sự khinh thường của Cao Tường thì hành động của Cao Tường có thể đã khiến Lâm Tuấn cảm thấy hắn là người tốt, nhưng đáng tiếc là…
Ngay từ khi nhìn thấy Lâm Tuấn, ánh mắt của Cao Tương đã lộ ra vẻ chán ghét khinh thường, đương nhiên hắn cũng đã hoàn toàn mất điểm trong mắt anh…
Sau khi Cao Tường giả bộ làm người hòa giải, mọi người trong phòng riêng cũng không làm khó Lâm Tuấn nữa, có điều trừ Đường Tịnh Liên ra, đương nhiên chẳng có ai muốn để ý đến anh, đặc biệt là tên tỏ ra kiêu căng trước mặt Lâm Tuấn, càng ác ý trừng mắt nhìn anh, dáng vẻ đó như cảnh cáo Lâm Tuấn đừng có quá kiêu căng.
Lâm Tuấn vốn định mở miệng cảnh cáo Cao Tường đừng tiếp tục sàm sỡ Đường Tịnh Liên nữa rồi rời đi, ai ngờ khi ăn cơm nhìn thấy Cao Tường lén rót cái gì đó vào trong rượu của Đường Tịnh Liên, anh liền dẹp bỏ ý định đó, ở lại đây.
“Nhân viên phục vụ, bưng đồ lên đi!”
Món ăn đã được Cao Tường chuẩn bị từ trước, hắn búng tay tỏ vẻ ngầu lòi rồi lên tiếng phân phó nhân viên phục vụ của khách sạn bưng đồ ăn lên.
Ăn được vài miếng, Cao Tường mỉm cười nhìn Đường Tịnh Liên, bưng ly rượu đứng dậy.
“Mọi người, chẳng bao lâu nữa, chúng ta sẽ tốt nghiệp rồi, bốn năm nay được học cùng nhau là duyên phận của chúng ta, tớ mời mọi người một ly!”
Những người khác trong phòng riêng dù không giàu cũng sang nhưng gia cảnh không tốt bằng Cao Tường, khi nói chuyên vẫn phải bợ đít hắn, lúc này liền mượn ly rượu này kết nối quan hệ với Cao Tường.
Khi Cao Tường đứng dậy nói, tên ban nãy tỏ ra kiêu căng với Lâm Tuấn liền đứng dậy theo.
“Cao thiếu gia nói đúng đấy, có thể làm bạn học với mọi người, đặc biệt là Cao thiếu gia đúng là niềm vinh hạnh của tớ, mọi người phải uống cạn ly này nhé!”
“Đúng vậy, nếu không có Cao thiếu gia, chúng ta khó có thể tụ tập một phen với nhau, chúng ta phải mời Cao thiếu gia một ly!”
Vừa nói, mọi người ngồi quanh bàn ăn ào ào đứng dậy, giơ ly rượu lên cạn ly với Cao Tường.
Đường Tịnh Liên ngồi bên thấy vậy, không thể không nâng ly rượu mình đứng lên cùng mọi người
Lâm Tuấn không làm gì, trong phòng riêng này, ngoại trừ Đường Tịnh Liên ra, anh chẳng quen ai cả, những người khác vốn cũng coi anh như không khí, ly rượu này dù anh không uống cũng chẳng ai quan tâm, mà mọi người đã không quan tâm rồi thì Lâm Tuấn cũng chẳng muốn uống.
Còn ly rượu trong tay Đường Tịnh Liên…
“Chúng ta cùng cạn ly rượu này! Coi như là chúc mừng tốt nghiệp sớm!”
Cao Tường cười khẩy, ánh mắt sáng lên nhìn vào Đường Tịnh Liên không phòng bị đang cầm ly rượu trong tay, vui vẻ nói.
“Cạn ly!”
“Chúc mừng tốt nghiệp! Cạn ly!”
Đường Tịnh Liên sao biết được ly rượu trong tay mình có vấn đề, cô ta cụng ly với mọi người xung quanh, rồi định uống cạn trước sự chú ý của Cao Tường.
Nhìn thấy động tác của Đường Tịnh Liên, Cao Tường cười khẩy.