Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ nghiên cứu của anh vẫn chưa hoàn thành xong, đương nhiên càng ít người biết thì càng tốt.


Lâm Tuấn dặn lòng không được phi kim bạc vào người Diệp Tường Không, anh ngồi xổm xuống kiểm tra cơ thể cho ông lão.


Một lát sau anh đã biết được nguyên nhân ông lão đau chân không đứng lên được nằm ở đâu rồi.


Đúng như Diệp Tường Không đã nói đây không phải là căn bệnh gì nghiêm trọng.


Bác sĩ Đông y bình thường châm cứu vài đường là có thể thuyên giảm nhiều rồi chứ đừng nói tới Lâm Tuấn có phương pháp chữa bệnh đặc biệt.


Vài cây kim bạc cắm xuống, mặc dù không thể chữa khỏi hoàn toàn căn bệnh của ông lão, nhưng cũng có thể làm dịu cơn đau của ông lão đi nhiều, chắc chắn có thể đứng lên khỏi xe lăn đi lại được bình thường.


Nghĩ vậy, kim bạc trong tay Lâm Tuấn được ghim xuống từng cái vô cùng chuẩn xác.


Sau một lúc, hai chân của ông lão đã cắm tua tủa mười mấy cây kim bạc.


Sau đó, Lâm Tuấn lại dùng phương pháp xoa bóp đặc biệt trong Đông y để xoa bóp hai chân của ông lão giúp lão giảm bớt cơn đau.


Sau một lúc chữa trị, có thể thấy rõ ràng Lâm Tuấn châm cứu rất dứt khoát, phương pháp xoa bóp cũng rất chuyên nghiệp và thành thục, chỉ cần nhìn qua là có thể thấy được anh có trình độ nhất định trong giới Đông y.


Thực tế đúng là như vậy, sau khi Lâm Tuấn châm cứu và xoa bóp xong, ông lão đã cảm nhận được rõ ràng đôi chân đau buốt không thể đứng dậy của lão đã thuyên giảm rất nhiều, đến khi Lâm Tuấn rút kim lại, hai chân của lão đã dường như không còn đau đớn nữa.


“Ông lão, ông cảm thấy thế nào? Có thể đứng dậy được không?”


Lâm Tuấn rất tự tin vào y thuật của mình, anh tin chắc rằng sau khi anh điều trị một hồi ông lão kia chắc chắn có thể đứng dậy.


Sau khi rút kim, Lâm Tuấn đỡ ông lão dậy rồi nhỏ giọng hỏi.


Hình như ông lão nói chuyện có chút khó khăn, lão nhìn Lâm Tuấn rồi khẽ gật đầu để cho Lâm Tuấn thử đỡ mình đứng dậy.


Mọi chuyện dường như không có bất cứ vấn đề gì cho đến khi…


Ông lão đứng dậy được một nửa thì đột nhiên ngã lăn ra đất.


Cho dù Lâm Tuấn đã đỡ rồi mà ông lão vẫn cố tình ngã xuống.


Hơn nữa sau khi ngã xong lão còn ôm chân mình rồi kêu rên, nhìn trông vô cùng đau đớn.


Diệp Tường Không dường như chi đại tới lúc này.


ông ta đứng phát dậy nói: “Bác sĩ Hàn! Cậu làm sao vậy? Cậu chữa trị kiểu gì mà nhìn ông lão còn đau đớn hơn cả lúc này vậy hà? Y thuật của cậu. chẳng lẽ là giả sao?”


Y thuật của Lâm Tuấn đương nhiên không phải


là giả rối, anh chữa khôi bệnh của ông cụ Ngô.


chữa khỏi bệnh cho Tiêu Vân Phi, Lâm Tuấn không được tới mức thần y thì cũng là một bác sĩ mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK