Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiết kiệm được một món tiền, tất nhiên là Lâm Tuấn vô cùng vui vẻ đồng ý ngay lập tức.


Đúng lúc hai hôm nữa, phòng khám chưa khai trương, Lâm Tuấn cũng không việc gì phải làm, có rất nhiều thời gian rảnh rỗi, bớt chút thời gian đến Đường Vân Quán một chuyến tất nhiên không thành vấn đề.


Nói chuyện một hồi, bố Đường mới đưa Lâm Tuấn rời khỏi Đường Vân Quán, quay về nhà họ Đường.


Nhưng, vừa về đến nhà họ Đường không lâu, một chiếc Rolls-Royce màu đen phanh kít một tiếng dừng trước cổng nhà họ Đường.


Thành phố Yến Kinh không thiếu người giàu có, nhưng người đủ khả năng mua được Rolls-Royce thì không nhiều, vừa mua được Rolls-Royce vừa dùng biển số xe 888 thì lại càng ít hơn. Vừa nhìn thấy chiếc Rolls-Royce màu đen này, Lâm Tuấn đã biết được chủ nhân của chiếc xe này chắc chắn không tầm


thường.


Nhớ lại chuyện xảy ra sáng nay, trong lòng Lâm Tuấn đã đại khái đoán ra người trong xe là ai rồi.


Nhưng bố Đường lại sững sờ nhìn chiếc xe đỗ trước cửa nhà họ Đường hồi lâu, vẻ mặt tràn đầy vẻ mờ mịt, không biết rốt cuộc người trên xe này đến nhà họ Đường làm gì.


Cửa xe mở ra, một người đàn ông trung niên toát ra vẻ uy nghiêm cùng với một thanh niên trông còn khá trẻ bước xuống xe, bố Đường lúc này mới nhận ra người lái chiếc Rolls-Royce đến nhà họ Đường rốt cuộc có thân phận gì.


Đặc biệt là sau khi nhìn thấy dáng vẻ của người thanh niên kia, bố Đường lập tức nghĩ tới vụ xích mích của Lâm Tuấn và người thanh niên kia, liền bất giác cho rằng người đàn ông trung niên này đưa người thanh niên kia đến nhà họ Đường là để gây rắc rối cho Lâm Tuấn, do đó bố Đường vội vàng liếc mắt ra hiệu cho Lâm Tuấn, bảo anh mau trốn về phòng.


Nhìn thấy ánh mắt của bố Đường, Lâm Tuấn lại chỉ mỉm cười, vẻ mặt không quan tâm tự rót cho mình một chén trà nóng, tiếp tục cùng bố Đường ngồi trong phòng khách uống trà.


Một lúc sau, Trương Thiên Hạo cùng Trương Văn Liệt bước vào phòng khách nhà họ Đường.


Bố Đường bất lực, chỉ có thể cắng răng hỏi.


“Tôi nói sao chiếc xe này trông hơi quen quen, thì ra là xe của gia chủ nhà họ Trương, chỉ là không biết gia chủ nhà họ Trương đến nhà họ Đường chúng tôi làm gì vậy?”


Vừa nói, bố Đường không khỏi cảm thấy lo lắng trong lòng.


Sáng nay, ông đã tận mắt chứng kiện vụ xích mích giữa Lâm Tuấn và người thanh niên kia, cho nên bố Đường cho rằng rất có thể là gia chủ nhà họ Trương đưa cậu thanh niên kia đến đây để gây rắc rối cho Lâm Tuấn, mà đúng lúc Lâm Tuấn đang ngồi trong phòng khách, điều này làm bố Đường vô cùng khó xử.


Nếu Lâm Tuấn không có ở đây, một mình bố Đường hoàn toàn có thể thay Lâm Tuấn gánh chuyện ban sáng, chắc gia chủ nhà họ Trương cũng sẽ không gây khó khăn với một ông già là ông, nhưng đáng tiếc là Lâm Tuấn lại ở đây ngay lúc này, e là bố Đường muốn bảo vệ Lâm Tuấn cũng không dễ dàng.


Điều làm bố Đường không thể ngờ là, gia chủ nhà họ Trương đến nhà họ Đường bọn họ không phải là để gây rắc rối cho Lâm Tuấn, mà là…


“Nghe nói y thuật của bác sĩ Hàn vô cùng cao siêu, đúng lúc sức khỏe của Văn Liệt nhà tôi không tốt lắm, nên tôi đặc biệt đến gặt bác sĩ Hàn, xem bác sĩ Hàn có cách nào chữa khỏi bệnh cho Văn Liệt nhà tôi không…”


Vừa bước vào phòng khách nhà họ Đường, gia chủ nhà họ Trương – Trương Thiên Hào liền tỏ ra vô cùng lịch sự.


“Văn Liệt, đến đây, đây là bác Đường của con, mau chào hỏi đi…”


Người thanh niên đi cùng Trương Thiên Hào bước lên một bước, cúi eo chào bố Đường: “Chào bác Đường, cháu là Trương Văn Liệt, sáng nay hình như chúng ta đã gặp nhau một lần, nhưng lúc đó cháu không nhận ra bác Đường, thật sự ngại quá…”


Nhìn thấy cậu thanh niên lễ phép chào hỏi mình, bố Đường sững sờ một lúc lâu mới phản ứng lại. Thì ra là gia chủ nhà họ Trương này đưa Trương Văn Liệt đến đây là để tìm Lâm Tuấn chữa bệnh, chứ không phải gây rắc rối cho Lâm Tuấn.


Do đó, bố Đường nhanh chóng chào hỏi bố con nhà họ Trương: “Mau ngồi đi, thì ra là đến tìm Tiểu Khiêm nhà chúng tôi khám bệnh à, không ngờ gia chủ nhà họ Trương lại đích thân đến đây, không thể đón tiếp từ xa, thật ngại quá…”


Từ đầu đến cuối, trên mặt Lâm Tuấn luôn nở nụ cười tự tin như đã biết trước tất cả…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK