Ví dụ như một hộp châm bạc giúp cả nhà Dương Thiên Hạo tăng cường sức khỏe.
Vì vậy Lâm Tuấn cười rồi nói: “Vâng ạ, vậy cháu tay không đến nhà chú ăn chực nhé chú Dương”.
Dương Thiên Hạo cười rồi nói: “Được được, cháu cứ tay không đến ăn chực là được, đảm bảo no quên lối về!”
Nói là không mang theo quà cáp, nhưng trước khi đến nhà Dương Thiên Hạo, Lâm Tuấn vẫn phải chuẩn bị một chút, anh đi lục tìm vài loại thuốc trong đống đổ nát rồi cấn thận nghiền nát ra, điều chế thành một loại bột có mùi thơm, tiếp theo lấy ra một hộp châm bạc, chọn vài loại thuốc điều chế thành một loại chất lỏng rồi ngâm châm bạc vào trong đó một lúc.
Sau đó Lâm Tuấn thu châm bạc lại, tỉ mỉ gói bột thuốc đã điều chế trước đó vào túi rồi mang theo bên người.
Anh làm xong thì một lúc sau tài xế mà Dương Thiên Hạo sắp xếp cho anh cũng gọi tới, hỏi vị trí cụ thể của anh, sau khi trao đổi xong, một chiếc Porsche màu đen cũng dừng trước của phòng khám của Lâm Tuấn, đây là xe chuyên dụng của Dương Thiên Hạo.
Thấy Lâm Tuấn bước ra từ phòng khám đổ nát, vẻ mặt của người tài xế cũng trở lên kỳ lạ, nhưng người tài xế cũng không nói gì nhiều mà mà mời Lâm Tuấn lên xe với thái độ vô cùng cung kính, sau đó tài xế nổ máy lái xe thẳng đến nơi ở của Dương Thiên Hạo.
Là lãnh đạo của thành phô’ Yến Kinh nên nơi ở Dương Thiên Hạo cũng không phải dạng xoàng.
Lúc đầu Lâm Tuấn cứ tưởng Dương Thiên Hạo sẽ ở một căn biệt thự gì đó, nhưng đến nơi Lâm Tuấn mới bất ngờ, nơi ở của Dương Thiên Hạo lại là một một khu chung cư sang trọng nằm giữa trung tâm thành phố Yến Kinh.
Đường đường là lãnh đạo của thành phố Yến Kinh mà lại ở khu chung cư?
Lâm Tuấn vô cùng ngạc nhiên, anh không dám tin vào mắt của mình.
Có lẽ để tránh tin đồn nên nhìn từ phía ngoài vào nhà của Dương Thiên Hạo cũng không có gì khác biệt so với những khu chung cư bình thường khác.
Nhưng sau khi đi vào Lâm Tuấn mới biết ba tầng từ tầng mười bảy đến tầng mười chín đều là nhà Dương Thiên Hạo, nhìn bên ngoài thì là ba tầng nhưng thật ra là bên trong thông với nhau, mặc dù không hào nhoáng bằng biệt thự nhưng cũng được coi là một căn nhà cao cấp.
Tài xế thông báo cho Dương Thiên Hạo biết Lâm Tuấn đã đến rồi, nên khi xe vừa đến nơi thì Dương Thiên Hạo đã mỉm cười mở cửa đón anh vào rồi, ông ấy chào hỏi nhiệt tình rồi thân thiết kéo tay Lâm Tuấn vào nhà.
“Tiểu Khiêm, cuối cùng cháu cũng tới rồi, cháu mà không tới thì cô Ngô sẽ bắt chú đích thân đi đón cháu mất…”
“Tiểu Khiêm đến rồi à?”
Dương Thiên Hạo vừa nói xong, một bóng người thon thả xuất hiện ngay trước mặt Lâm Tuấn.
Đây chính là Ngô Nhiễm Hà – phu nhân của người đứng đầu thành phố Yến Kinh, vì thuốc giảm cân mà mắc phải bệnh lạ, về sau được Lâm Tuấn dùng mấy cây kim bạc chữa khỏi bệnh.
Nhìn thấy Lâm Tuấn đến nhà, mắt Ngô Nhiễm Hà liền lóe sáng, giống như nhìn thây con mình vậy, trên miệng nở nụ cười vô cùng thân thiết, bà ấy kéo lấy Lâm Tuấn từ tay Dương Thiên Hạo, đưa Lâm Tuấn vào trong phòng khách, bảo anh ngồi xuống ghế sofa.
Cũng giống như Dương Thiên Hạo năm nay Ngô Nhiễm Hà đã ngoài bốn mươi rồi, tuy nhiên nhìn vẻ ngoài trông bà chẳng khác gì cô thiếu nữ đôi mươi, trông vô cùng trẻ trung, chẳng hề thấy được chút vết tích nào của năm tháng trên khuôn mặt ấy, có thể thấy được bình thường bà chăm sóc da rất tốt.