Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Tịnh Nghi khẽ thở dài.
“Bố, bố đừng trách Tịnh Liên nữa, nó cũng không cố ý”.
“Không cố ý? Nếu đêm đó nó không đi chơi với tên khốn nhà họ Lưu thì sao
xảy ra chuyện này? Nếu Tiểu Khiêm cả đời này không tỉnh lại được thì nó ở đấy mà chăm sóc Tiểu Khiêm cả đời đi!”
Đường Tịnh Nghi vẻ mặt vô cảm nói: “Hàn Chí Khiêm là chồng của con, nếu anh ấy thật sự không thể tỉnh lại, thì con sẽ chăm sóc anh ấy cả đời, không cần gộp cả em gái vào”.
Nói rồi, Đường Tịnh Nghi cười khổ nhìn Lâm Tuấn đang nằm trên giường, khẽ thở dài trong lòng.
Hàn Chí Khiêm ơi Hàn Chí Khiêm, có phải đời này tôi không thể cắt đứt quan hệ với anh không? Hai năm trước, bởi vì liên hôn gia tộc mà không thế không kết hôn với anh, gần đây vừa mới tách ra được một thời gian, thì bây giờ tôi lại phải chăm sóc anh cả đời trên giường bệnh sao?
Chăm sóc anh cả đời cũng không sao cả, nhưng có thể đừng làm theo cách này được không…
Anh mau tỉnh lại đi, coi như tôi cầu xin anh đấy…
Gần đây, trên người Lâm Tuấn đã có những thay đổi rất lớn, Đường Tịnh Nghi đã chấp nhận Lâm Tuấn ở một mức độ nào đó, chỉ là chưa hoàn toàn chấp nhận, nếu mối quan hệ hai người tiếp tục phát triển, việc trở thành vợ chồng thật sự cũng không phải không có khả năng, thế nhưng lúc này, Lâm Tuấn lại…
Chị, em vê rồi .
Đường Tịnh Liên vẫn phải đi học, vì vậy mỗi ngày vẫn phải đến trường lên lớp, sau khi tan học sẽ quay về phòng bệnh chăm sóc Lâm Tuấn cùng Đường Tịnh Nghi.
Em vợ Đường Tịnh Liên mặc dù trước đấy đối xử với Lâm Tuấn có chút ác ý, luôn thích chế nhạo anh, nhưng thật ra tâm địa không xấu, lần này sau khi Lâm Tuấn vì cứu mình mà nhập viện, Đường Tịnh Liên đột nhiên trở nên rất ngoan ngoãn và hiếu chuyện.
Sau khi đến phòng bệnh, Đường Tịnh Liên liền thuần thục lấy ra hộp cơm, đi đến căn tin bệnh viện lấy cơm.
Mấy hôm nay, những chuyện này đều do cô ta phụ trách, vì vậy làm việc rất thuần thục.
Còn ba người anh em Bàng Thiên, thì quay về phòng khám, mặc dù mấy hôm nay phòng khám không mở cửa, nhưng vẫn phải có người chăm nom, tránh xảy ra vấn đề gì.
Bọn họ không muốn Lâm Tuấn tỉnh dậy, nhìn thấy phòng khám xảy ra chuyện thì sẽ hỏi tội bọn họ.
Trước mắt, Lâm Tuấn chỉ hôn mê mấy ngày, ba người Bàng Thiên không hề có ý định rời đi, nhưng nếu Lâm Tuấn hôn mê mãi không tỉnh lại, vậy thì khó nói rồi…
Dù sao bọn họ cũng phải kiếm tiền ăn cơm, nếu Lâm Tuấn không tĩnh lại, thì ai sẽ trả lương cho ba anh em bọn họ, đến lúc đó bọn họ chắc chắn sẽ phải rời đi để kiếm sống, nhưng nếu chỉ hôn mê mấy ngày, thì ba anh em bọn họ vẫn có thế cắn răng kiên trì.
Trong thời gian Lâm Tuấn hôn mê, thành phố Yến Kinh cũng nổi lên sóng gió…
Trong thành phố Yến Kinh này có không ít người quan tâm đến Lâm Tuấn, sau khi Lâm Tuấn xảy ra chuyện không bao lâu, tin tức này liền truyền đến tai kha khá người.
Do đó, trong thời gian ngắn, ngoài việc đến thăm Lâm Tuấn ở trong bệnh viện, mấy ông chủ lớn của thành phố Yến Kinh còn ra các mệnh lệnh khác nhau, vì Lâm Tuấn mà ra tay.
Trong phòng họp, trụ sở An Ninh thành phố Yến Kinh.
Lưu Vỹ sắc mặt lạnh băng, ánh mắt quét qua mọi người đang có mặt ở đây, hừ một tiếng lạnh lùng.
“Thân là một người thực thi pháp luật, bảo vệ an ninh trật tự ở thành phố Yến Kinh là trách nhiệm của chúng ta, mấy hôm trước chúng tôi đã nhận được tin báo, tại khu vực phía Nam thành phố,
một người đàn ông tên Cố Nam không những hành hung, bắt cóc một cô gái trẻ, mà còn dẫn người đánh trọng thương một người hành hiệp trượng nghĩa ngay giữa đường phố, khiến người đó đến giờ vẫn hôn mê chưa tỉnh!”
“Thành phố Yến Kinh tuyệt đối không cho phép tồn tại những thế lực tà ác như vậy!”
“Tất cả nghe lệnh, trong vòng ba ngày phải bắt được Cố Nam và đồng bọn về quy án!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK