Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có một chuyện này tôi phải nói trước, Diệp thiếu gia, câu nói ban nãy của tôi rằng sẽ bắt anh đền gấp trăm lần không phải là đùa đâu”.


Lần này Diệp Lương Thần không dám nói lại Lâm Tuấn nửa lời, mặc dù đang ở nhà họ Diệp, là nhà của anh ta, nhưng những gì Lâm Tuấn nói và cây kim bạc kia đã khiến anh ta sợ sốt vó, khi Lâm Tuấn nói thế kia, nếu như còn ép anh nữa anh ta sợ Lâm Tuấn sẽ kéo theo mình chết cùng.


Mà Diệp Lương Thần cũng tin Lâm Tuấn có năng lực làm vậy.


Cố Đông lại không tin.


Với những đại gia tộc của Yến Kinh, hắn vốn coi thường, nếu như không vì cái chức gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Cố, hắn cần gì đích thân chạy đến đây một chuyến, hắn sẽ không nhúng tay vào đâu, cho dù có đến Yến Kinh, hắn vẫn coi thường mấy thiếu gia của mấy gia tộc này thôi, càng không nói đến một tên thiếu gia phế vật của một gia tộc đã suy tàn.


Tuy nhiên lúc này tên phế vật đó vẫn dám kiêu ngạo, đứng trước mặt hắn nói mấy lời hống hách, dám uy hiếp cả người nhà họ Diệp, chuyện này…


Sự hung hăng trong người Cố Đông lập tức bị kích thích.


Hắn dừng bước quay đầu nhìn Lâm Tuấn, cười nói.


“Ồ? Tôi khá tò mò không biết lời bác sĩ Hàn nói bảo anh không phải không dám mà là không muốn làm là chỉ cái gì, vậy nên…”


Sắc mặt Cố Đông thay đổi, vẫy tay về phía mấy thuộc hạ.


“Mấy người mau phục vụ bác sĩ Hàn của chúng ta! Tôi muốn xem xem liệu hắn có dám ra tay ở đây không! Nếu hắn dám phản kháng…”


“Liền đánh gãy tay hắn! Còn dám phản kháng nữa, thì đánh gãy nốt tay còn lại để cho hắn cả đời này không dùng nổi kim bạc nữa!”


“Vâng! Thiếu gia!”





Mấy tên cao to cường tráng xoa nắm đấm, hùng hổ lao về phía Lâm Tuấn.


Sắc mặt Lâm Tuấn rõ ràng nghiêm trọng hẳn, tên Cố Đông rõ ràng không đùa với thuộc hạ, mà thực sự muốn anh tàn phế, để anh cả đời này không cầm nổi kim bạc.


Trong tình huống này, Lâm Tuấn đương nhiên không thể ngồi yên chờ chết, trợn tròn mắt nhìn hai tay mình bị đánh tàn phế được.


Anh lại lấy kim bạc giấu trong người ra, ánh mắt nhắm chặt lên người Cố Đông.


Nếu như mấy tên vệ sĩ này định ra tay với Lâm Tuấn thì cách tốt nhất là dùng kim bạc để khống chế Cố Đông, tên cầm đầu bị tóm là cả đám cũng tiêu đời, chỉ tiếc là…


Khi mấy tên vệ sĩ cường tráng đang từ từ lại gần Lâm Tuấn thì bọn chúng dường như đoán được ý đồ của anh, khi nhìn thấy anh lại gần, bọn chúng dùng bản thân bao bọc lấy Cố Đông, chắn trước mặt Cố Đông, không để Lâm Tuấn có cơ hội thực hiện ý đồ của mình.


Nếu như Lâm Tuấn muốn ra tay với Cố Đông thì anh nhất định phải vượt qua đám cường tráng này!


Lúc này Lâm Tuấn đâu còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể khẽ thở dài, sau đó lấy ra mấy cây kim bạc từ túi mình…


Gặp kẻ thù khó có thể nhường nhịn, mấy tên cường tráng lúc này cũng bao vây lấy anh rồi.


Để tránh cho hai tay mình bị đánh tàn phế, Lâm Tuấn không thể không dùng kim bạc để bảo vệ mình.


Mà cách bảo vệ mình, lại chính là….


Đùng đùng!


Đúng lúc này, cửa trang viên nhà họ Diệp bỗng vang lên tiếng nổ.


Lâm Tuấn quay đầu nhìn lại, kinh ngạc phát hiện ra Trương Lâm Trạch lái một chiếc Hummer cực lớn húc đổ cổng trang viên, xông thẳng vào bên trong, mà đằng sau Trương Lâm Trạch chính là…


Những chiếc xe sang khác, có đến mười mấy chiếc!


Trong mỗi chiếc lại có rất nhiều người ngồi, nhìn kỹ lại có đến mấy chục người.


Nhìn thấy mấy chiếc xe đột nhiên xông vào nhà họ Diệp, Cố Đông nghi ngờ nhíu mày, vì không phải người Yến Kinh nên hắn không quen những kẻ đột nhiên xông vào nhà họ Diệp thế này, càng không biết bọn họ đại diện cho thế lực nào, hắn chỉ biết những người này đến với khí thế hùng hồn như vậy chắc chắn chẳng có ý đồ tốt.


“Đây là…”


Diệp Lương Thần đứng bên vội vàng xông đến chỗ Cố Đông, giải thích: “Những người là những người khác của ba gia tộc lớn khác trong tứ đại gia tộc của thành phố Yến Kinh, gồm có nhà họ Đường nhà họ Tịch nhà họ Trương, có vẻ như bọn chúng đến đây là để…”


“Anh Hàn! Anh không sao chứ?”


Ba người Chu Lượng, Bàng Thiên và Lưu Tam Kim vội vàng nhảy xuống từ chiếc Hummer, lo lắng nhìn về phía Lâm Tuấn.


Lâm Tuấn duỗi tay mỉm cười, ý bảo mình không sao.


Mà sau khi cửa xe mở ra, mọi người đều xuống xe,


Nhà họ Tịch, Tịch Ngự Hà!


Nhà họ Trương, bố con Trương Thiên Hào và Trương Văn Liệt!


Cuối cùng chính là… Nhà họ Đường, Đường Tịnh Nghi và ông cụ Đường! Từ đại gia tộc của Yến Kinh đều tập hợp ở đây! Chi là phương thức tập hợp này khiến Diệp Lương Thần khiếp sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK