Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người đàn ông trẻ tuổi tóc ngắn với thái độ cao ngạo đang ngồi vắt chân trên ghế sô pha, yên lặng thưởng trà.


Bên cạnh cùng hắn cười nói chính là Diệp thiếu gia Diệp Lương Thần của nhà họ Diệp người đang trốn Lâm Tuấn một tuần nay.


“Đông thiếu gia, mọi thứ cháu cần đều ở đây!”


Lúc này một người đàn ông trung mỉm cười đầy nịnh bợ đột nhiên chạy ra, đưa tư liệu cho anh thanh niên đang ngồi trên sô pha.


Anh thanh niên này chẳng phải ai khác, mà chính là Đại thiếu gia Cố Đông của nhà họ Cố!


Mà người đàn ông trung niên này chính là người Lâm Tuấn gặp ở buổi tiệc khai trương phòng khám hôm trước, người đã làm khó Lâm Tuấn, muốn làm anh bẽ mặt Diệp Tường Không!


Phần tư liệu trong tay ông ta chính là những thông tin về Lâm Tuấn!


“Cảm ơn chú Diệp”.


Cố Đông mỉm cười nhận lấy đống tư liệu từ tay Diệp Tường Không, hắn cúi đầu đọc.


Sau khi nhận được tin tức của bố mình, Cố Đông chẳng hề do dự hay chần chừ, hắn thu dọn hành lý đưa theo mấy thuộc hạ đến thẳng Yến Kinh.


Biết tin Cố Đông sẽ đến, Diệp Tường Không, người từng qua lại với hắn không hề chần chừ, lập tức đón Cố Đông đến nhà mình, tiếp đãi nhiệt tình.


Sau khi nghe thấy mục đích của Cố Đông là tên phế vật tàn dư của nhà họ Hàn, Diệp Tường Không lập tức vỗ ngực, tỏ ý nhà họ Diệp sẵn sàng toàn lực trợ giúp.


Vậy nên Cố Đông mới ở lại nhà họ Diệp…


Mấy tư liệu về Lâm Tuấn không nhiều, chỉ có mấy trang mà thôi.


Đọc một lúc Cố Đông đã đọc xong thứ trong tay, hắn lập tức cười khẩy.


“Y thuật cao siêu? Hừ, thú vị, tôi cũng muốn xem thử xem sao…”





Cùng lúc đó, Lâm Tuấn đang điều chế thuốc trong phòng khám nhận được cuộc điện thoại của Dương Thiên Hạo.


Vừa bắt máy, giọng nói nghiêm trọng của Dương Thiên Hạo đã vang lên.


“Tiêu Khiêm, người của nhà họ Cố đã đến Yến Kinh rồi”.


Nghe thấy vậy, Lâm Tuấn lập tức giật mình.


“Hả? Người nào của nhà họ Cố đến vậy? Lần này đến là nhằm vào cháu sao…”


Lâm Tuấn cười khẩy, hỏi ông, cùng lúc cũng cảm thấy cảm động.


Lúc trước Dương Thiên Hạo đã nói rõ mình sẽ không xen vào chuyện giữa anh và nhà họ Cố ở Đế Đô, nhưng lúc này nhận được tin nhà họ Cố hành động, ông vẫn lập tức liên lạc nói tin này cho anh, đủ để thấy được Dương Thiên Hạo thực sự lo lắng cho Lâm Tuấn.


Chỉ là vướng thân phận nên khó có thể nhúng tay vào chuyện này…


Nghe thấy lời Lâm Tuấn nói, Dương Thiên Hạo đáp: Lần này hình như cháu đã chọc giận nhà họ Cổ rôi, ba vị thiếu gia của nhà họ Cố cũng chính là ba anh trai của Cố Nam lúc này đã đến Yến Kinh, chuẩn bị ra tay với cháu…” Ba vị thiếu gia của nhà họ Cô?


Sắc mặt Lâm Tuấn đông cứng lại, nhà họ Cố hành động đã sớm nằm trong dự liệu của anh, chỉ là anh không ngờ nhà họ Cố phái nhiều người đến thế…





Sau khi nhận được cuộc gọi từ Dương Thiện Hạo, Lâm Tuấn liền thầm tính đường thoát thân.


Người của nhà họ Cố đã đến Yến Kinh rồi, vậy vì chuyện của Cố Nam mà đối phó với anh cũng là chuyện của hai ngày nay.


Để đón tiếp nhà họ Cố, Lâm Tuấn đã chuẩn bị được kha khá rồi, chuyện cần làm còn lại là âm thầm chờ đợi nhà họ Cố đến.


Vậy nên đối với chuyện ba vị thiếu gia của nhà họ Cố, Lâm Tuấn cũng thầm sắp xếp cho mình một con đường lui rồi nên cũng không để ý nhiều nữa.


Cho đến khi….


Ngày hôm sau sau khi nhận được cuộc gọi của Dương Thiên Hạo, một anh thanh niên lạ mặt đột nhiên đến phòng khám.


Đông y sử dụng nhìn nghe hỏi sờ, Lâm Tuấn có thể phán đoán được anh thanh niên đột nhiên đến còn đem theo mấy vệ sĩ vào phòng khám của mình không đến để khám bệnh, mặt hắn tươi tắn, tinh thần hứng khởi, chẳng hề giống kẻ bị bệnh.


Không đến để khám bệnh, kết hợp với tin tức ba vị thiếu gia nhà họ Cố đến Yến Kinh, Lâm Tuấn lập tức hiểu.


Anh bỏ dược liệu trong tay xuống, mặt mày nghiêm trọng đi ra khỏi quầy thuốc, đi đến chỗ anh thanh niên vừa đi vào phòng khám mà đón tiếp.


“Chào anh, anh đến để khám bệnh sao?”


Mặc dù trong lòng hiểu rõ tất cả, nhưng Lâm Tuấn vẫn không nói toẹt ra mà giả bộ như không hiểu, hỏi Cố Đông vừa vào phòng khám.


Cố Đông nhìn mặt Lâm Tuấn, xem xét một hồi, xác nhận gương mặt này giống với thông tức nhà họ Diệp đưa cho hắn, hắn mới mỉm cười, đáp lời Lâm Tuấn.


“Anh là ông chủ của phòng khám này à?”


Lâm Tuấn mặt không đổi sắc, mỉm cười gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK