Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không sai tôi là chủ của phòng khám này, không biết anh đến phòng khám nhỏ của tôi để làm gì?”


Cố Đông bật cười: “Đến phòng khám đương nhiên là để khám bệnh rồi”.


“Nhưng nhìn sắc mặt anh không giống người đến để khám bệnh”.


“Người bị bệnh không phải là tôi, mà là em trai vô dụng của tôi”.


“Ồ? Em trai anh là…”


“Cố Nam của nhà họ Cố ở Đế Đô”.


“Anh là…”


“Anh trai của Cố Nam, đại thiếu gia của nhà họ Cố ở Đế Đô, Cố Đông”.


Cuộc nói chuyện hơi ngừng lại.


Cho dù có giả bộ như không biết nữa, lúc này Lâm Tuấn không thể không thừa nhận thân phận của anh thanh niên trước mắt này, cùng với ý đồ của hắn.


Cố Đông tìm đến tận cửa đương nhiên là vì Cố Nam.


Trầm ngâm một hồi, Lâm Tuấn ngẩng đầu khẽ mỉm cười, vui vẻ nói: “Hóa ra là anh là anh trai của Cố Nam, mấy ngày trước em trai anh trúng gió trước cửa phòng khám của tôi, thực sự khiến người ta sợ hãi, không biết bây giờ tình trạng của thiếu gia Cố Nam thế nào rồi?”


Cố Đông nhìn chằm chằm vào Lâm Tuấn đang giả bộ mơ hồ, giả bộ mọi chuyện không liên quan đến mình một hồi, sau đó mới mỉm cười, nói.


“Bác sĩ Hàn, tôi nghĩ mọi người đều hiểu, anh không cần giả bộ nữa, em trai tôi mặc dù là phế vật nhưng vẫn là người nhà họ Cố, tình trạng sức khỏe của cậu ấy vẫn luôn được nhà họ Cố chúng tôi theo dõi, đột nhiên trúng gió như vậy…”


“Không thể nào có chuyện đó được, chuyện Cố Nam chắc chắn có liên quan đến bác sĩ Hàn”.


Lâm Tuấn mỉm cười, khẽ lắc đầu.


“Đông thiếu gia, chuyện gì cũng cần có bằng chứng, anh không thể vô cớ đổ chuyện này lên đầu tôi được, tôi có thể kiện anh tội phỉ báng đấy…”


Lúc này Lâm Tuấn rõ ràng có chết cũng không thừa nhận, đúng như những gì anh nói vậy, nói có sách mách có chứng, không có chứng cứ, chuyện Cố Nam bất chợt trúng gió dù sao cũng không thể nào liên quan đến Lâm Tuấn được.


Cho dù người bị trúng gió trước cửa phòng khám anh rất nhiều, tất cả đều hiểu rõ chuyện này có liên quan đến Lâm Tuấn, nhưng không có ai có chứng cứ anh là hung thủ.


Huống hồ…


Ở thành phố Yến Kinh lúc này, mạng lưới quan hệ của Lâm Tuấn tuy không đủ để khiến tất mọi người ra mặt giúp anh đối phó với nhà họ Cố ở Đế Đô, nhưng cũng đủ để đa phần mọi người ở Yến Kinh đứng về phe Lâm Tuấn, không giúp nhà họ Cố đối phó với Lâm Tuấn.


Tục ngữ có câu, phép vua thua lệ làng.


Lâm Tuấn bây giờ chính là lệ làng!


Đường đường là đại thiếu gia nhà họ Cố, ngày thường ở Đế Đô mấy thiếu gia của mấy gia tộc đỉnh cấp có thái độ kiêu ngạo với hắn thì thôi, hắn không chấp, nhưng hắn không ngờ, chỉ là một tên thiếu gia phế vật ở cái thành phố nhỏ như cái mắt muỗi Yến Kinh này mà cũng dám kiêu ngạo như vậy.


Hắn khẽ nhíu mày, hừ lạnh.


“Chứng cứ? Không cần chứng cứ, tôi nói chuyện này có liên quan đến anh là có liên quan, tôi khuyên anh tốt nhất nên cùng tôi về nhà họ Cố ở Đế Đô một chuyến, nếu không… mấy anh chàng giỏi võ sau lưng tôi sẽ cho anh biết thế nào là lễ độ…”


Hắn vừa nói vừa lạnh lùng vẫy tay.


Mấy tên đi sau lưng hắn tản ra khí thế hung hãn lập tức tiến lên một bước, dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Lâm Tuấn.


Tên đại thiếu gia nhà họ Cố này không hổ là người đến từ Đế Đô, ăn to nói lớn thật đấy.


Lâm Tuấn không hề nghi ngờ, nếu như giây sau anh dám lắc đầu nói một chữ không, mấy tên cường tráng kia sẽ lao về phía sang ngay, đưa anh quay về nhà họ Cố ở Đế Đô.


Chỉ là…


Ra tay?


Mặc dù Lâm Tuấn không biết võ, cũng chưa từng học mấy thứ như tán thủvới Taekwondo rồi, nhưng trong cái y quán nhỏ bé này, anh mới là người có quyền quyết định!


Chẳng tại sao cả, chỉ dựa vào kim bạc trong tay anh thôi!


Trong lúc nói, tay Lâm Tuấn đã thầm lấy ra mấy cây kim bạc, phòng ngừa tên thiếu gia nhà họ Cố này không nói nhiều ra tay với anh luôn.


Động tác này đã lọt vào mắt Cố Đông, khiến hắn nhận ra điều gì đó, hắn mỉm cười, đột nhiên nói: “Đã sớm nghe qua bác sĩ Hàn dùng kim bạc giỏi lắm, có thể dễ dàng làm người ta bị thương từ khoảng cách mấy chục mét, lợi dụng kim bạc để phế bỏ tứ chi người ta, vậy nên…”


“Lần này trước khi tôi đến tìm bác sĩ Hàn, thuộc hạ của tôi đã đặc biệt chuẩn bị”.


Vừa dứt lời, mấy tên cường tráng sau lưng Cố Đông đột nhiên cởi áo khoác ra, lộ ra bộ đồ bên trong.


Lâm Tuấn nhìn qua, mới phát hiện ra…





Đám người Cố Đông mặc những chiếc áo lót trắng trông rất bình thường, thiết kế và kiểu dáng không có gì mới lạ, điều khiến Lâm Tuấn chú ý đến là chất liệu của nó không giống với chiếc áo lót bình thường, giống như có thành phần nhựa tạo nên, đó là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK