Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhất là Lưu Tam Kim, cậu ấy sững sờ nhìn Đường Tịnh Liên đang khóc lóc thảm thiết, nhìn sang Cố Nam cũng đang ngạc nhiên, rồi lại quay sang nhìn Lâm Tuấn.
Trong mơ hồ, Lưu Tam Kim đột nhiên nhớ tới hôm nay lúc khai trường phòng khám, hình như có một ông lão họ Đường đến, khi đó Lâm Tuấn gọi ông lão đó là gì nhỉ? Bố… bố vợ?
Lâm Tuấn khẽ thở dài, mỉm cười tiến lên vài bước, khi đến gần Cố Nam, mới dừng chân nói.
“Buông em vợ của tôi ra, nếu không anh sẽ phải hối hận đó”.
“Em, em vợ?”
Khóe miệng của Lưu Tam Kim giật giật vài cái, quay phắt đầu nhìn tên to con vừa lấy thẻ ngân hàng của mình.
Con mẹ nó!
Người phụ nữ bị anh Nam bắt đi lại là em vợ của ông chủ!
Thế con mẹ nó, không muốn đánh cũng phải đánh rồi! Vì sao không nói sớm! Nếu nói sớm thì ông đây đã không làm cái chuyện bỏ tiền dàn xếp rồi! Con mẹ nó! Năm mươi nghìn ông đây vất vả tích góp đó!
Trong phút chốc, ánh mắt Lưu Tam Kim trở nên xanh mét, nhìn chằm chằm tên đang cầm thẻ ngân hàng, giống như con sói đói có thể xông lên bất cứ lúc nào.
Sau khi biết rõ quan hệ của Lâm Tuấn và Đường Tịnh Liên, sắc mặt Bàng Thiên và Chu Lương cũng lập tức thay đổi, cười khổ bước lên mấy bước, đứng ngay sau Lâm Tuấn.
Bọn họ chắc chắn phải đắc tội với anh Nam này rồi, nói nhiều cũng vô dụng.
Dù thế nào cũng không thể trơ mắt nhìn em vợ của ông chủ bị Cố Nam bắt đi được.
Biết rõ thân phận của Lâm Tuấn, Cố Nam lập tức bật cười chế nhạo.
“Tao nói lại thêm tên nào mắt mù nhảy ra phá hỏng chuyện tốt của ông đây, hóa ra là anh rể à, sao? Anh rể đến chúc phúc cho em và em gái à? Anh rể yên tâm, tối nay em nhất định sẽ đối xử dịu dàng với em gái, ha ha ha…”
Trong tràng cười ha hả, Lâm Tuấn đột nhiên bùng cháy!
“Dịu dàng con mẹ mày!”


Tinh huống lúc này đã quá rõ ràng, người phụ nữ bị Cố Nam bắt cóc chính là em dâu của Lâm Tuấn.
Đương nhiên Cố Nam cũng không hề có ý định nế mặt Lâm Tuấn mà tha cho Đường Tịnh Liên, vì vậy nếu Lâm Tuấn định cứu Đường Tịnh Liên thì anh phải cho tên Cố Nam kia một trận để gã không còn dám tơ tưởng đến Đường Tịnh Liên nữa.
Phải ra tay, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Đương nhiên Lâm Tuấn cũng có thể lựa chọn liên lạc với bên Trương Lâm Trạch, chỉ là đợi đến lúc ông ấy đến thì chắc Đường Tịnh Liên đã sinh em bé luôn rồi mất, không thể nào kịp được, vậy nên Lâm Tuấn đành chỉ có thể dựa
vào thực lực của chính mình ngay lúc này.
Vì sớm muộn gì anh cũng phải làm, Lâm Tuấn đương nhiên muốn nắm bắt cơ hội, nếu không đợi đến khi đám người Cố Nam ra tay, lúc đó sẽ có mười mấy tên to con vây quanh lấy anh, cho dù kỹ thuật thi châm của Lâm Tuấn có tốt đến đâu thì e rằng cũng sẽ bị hạ gục.
Vậy nên Lâm Tuấn buộc phải đợi đến khi bọn cố Nam không kịp phản ứng mới ra tay bất ngờ để chế phục Cố Nam!
Tục ngữ có câu, bắt giặc bắt vua trước, chỉ cần có thể hạ gục Cố Nam thì những kẻ khác ắt sẽ không dám ra tay với Lâm Tuấn nữa.
Cho nên ngay lúc Cố Nam ngẩng đầu lên cười, Lâm Tuấn mới lập tức ra tay.
Chỉ tiến lên vài bước mà đã là việc vô cùng quan trọng rồi.
Bởi vì vài bước đó đã giúp Lâm Tuấn thu nhỏ khoảng cách với Cố Nam, nó gần đến mức khiến Lâm Tuấn có thể thi châm kích thích các huyệt đạo trên cơ thể Cố Nam, từ đó hạ gục gã!
Ngay phút cao trào, Lâm Tuấn vung tay lên vẫy mạnh, trên không trung chợt lóe lên mấy tia sáng khó mà nhìn được bằng mắt thường, chúng ngay lập tức đâm thẳng về phía Cố Nam.
Nhưng điều mà Lâm Tuấn không ngờ chính là đột nhiên có một cơn gió thổi qua …
Ngay lập tức, mấy cây kim bạc có thể kích thích huyệt đạo quan trọng của Cố Nam đã bị thổi bay rồi đâm vào những chỗ khác trên cơ thể cố Nam.
“Không hay rồi!”, sắc mặt Lâm Tuấn lập tức thay đổi, sau đó vội vàng lấy từ trong túi ra một ít kim bạc.
Ngay lúc này, cố Nam cũng kịp phản ứng lại sau khi nghe tiếng hét của Lâm Tuấn.
“Chết mẹ mày với tao! Anh em đâu! Xử tên khốn kiếp này cho tao!”
Kim bạc đâm xuyên qua cơ thể chỉ có hơi nhói một chút, Cố Nam vẫn không thể cảm giác được gì, gã chỉ chú ý tới việc Lâm Tuấn lại dám đột nhiên ra tay, vì vậy mới nổi giận đùng đùng rồi lao về phía anh.
Cùng lúc đó, mười mấy tên cao to và ba người Bàng Thiên cũng lập tức xông lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK