Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Quản lý, tại sao…”


Tên bảo vệ ngơ ngác ôm mặt, cứng đờ đứng nhìn người quản lý.


Người quản lý trung niên không nói lời nào, lại giơ tay tát thẳng vào mặt nhân viên bảo vệ rồi quát: “Cậu đang làm cái quái gì đó? Sao lại chặn chiếc xe này?”


Nhân viên bảo vệ lấy tay ôm khuôn mặt đỏ bừng vì hai cái tát, sau đó đáp: “Quản lý, người đàn ông này trông không giống như khách của khách sạn chúng ta, nên tôi muốn anh ta mau…”


Anh ta còn chưa kịp nói xong thì đã bị quản lý tát thêm cái nữa.


“Cậu bị mù đấy à! Hàn thiếu gia đương nhiên không phải là khách của ngày hôm nay, hôm nay cậu ấy chính là chủ của khách sạn chúng ta đấy!”


“Ý anh là……”


Bảo vệ quay đầu nhìn Lâm Tuấn chậm rãi bước xuống xe, trong lòng đột nhiên dấy lên sự hoảng sợ.


Quản lý chưa kịp trả lời thì Lâm Tuấn đã bước xuống xe, đi tới chỗ nhân viên bảo vệ, vỗ nhẹ vào vai anh ta: “Không phải anh vừa nói sẽ livestream ăn chiếc BYD này sao? Nào, mấy người chúng tôi sẽ xem đấy, ăn thử xem nào…”


“Hàn, Hàn thiếu gia, tôi……. tôi sai rồi! Vừa rồi là do tôi thấp kém không nhìn thấy Thái Sơn, mắt chó không biết nhìn người! Tôi thực sự xin lỗi!”


Nghe thấy nhân viên bảo vệ xin lỗi, Lâm Tuấn liền cười nhẹ, tiện tay đưa chìa khóa xe cho anh ta.


Bấy nhiêu đã làm cho nhân viên bảo vệ sợ run lên, vừa khóc vừa lắc đầu lia lịa: “Hàn thiếu gia, tôi thật sự không ăn được chiếc xe này, anh tha cho tôi đi….”


“Tôi bảo anh đi đỗ xe, chứ không phải ăn”.


Lâm Tuấn cười rồi nhìn nhân viên bảo vệ, nhẹ nhàng lắc đầu.


Nhân viên bảo vệ chỉ là xem thường người khác, chứ thật ra anh ta cũng không quá xúc phạm đến Lâm Tuấn, cho nên anh cũng không cần tính toán với anh ta.


Nhân viên bảo vệ liên tục cảm ơn Lâm Tuấn, sau đó Lâm Tuấn dẫn theo ba người Bàng Thiên rồi đi cùng với quản lý tiến vào khách sạn.


Khách sạn sớm đã biết bữa tiệc hôm nay chính là để mừng khai trương phòng khám của Lâm Tuấn, cho nên đã trang trí vô cùng linh đình, còn trải cả thảm đỏ, bày trí các loại hoa khác nhau, đâu đâu cũng treo đầy bóng bay.


So với sự kiện lớn nhất trong đời như kết hôn thì cũng không thua kém mấy.


Trong sảnh khách sạn, đã có một nhóm người ngồi vào chỗ của mình.


Những người này đều do mấy ông chủ lớn dẫn tới để chúc mừng Lâm Tuấn, đương nhiên sẽ không có mấy người biết anh.


Thế nhưng Lâm Tuấn vẫn rất lịch sự đi chào hỏi tất cả mọi người trong sảnh, sau khi nói vài câu liền được quản lý dẫn lên lầu đi vào phòng riêng.


Trong phòng riêng, Dương Thiên Hạo và những người khác đều đang ngồi đông đủ.


Từ những lãnh đạo cấp cao của thành phố Yến Kinh đến ông chủ cục thuế của thành phố, lúc này hầu như tất cả những nhân vật lớn nhất của thành phố Yến Kinh đều đang tụ họp tại đây.


Nhưng bố Đường, Tiêu Phương và những người khác đều đang ở trong một phòng riêng khác.


Không ngoa khi nói nếu có người nhân cơ hội này xử sạch những người ở đây, e rằng có thể lập tức làm tê liệt được cả một nửa thành phố Yến Kinh.


Bọn họ tập trung ở đây không phải để thảo luận bất kỳ vấn đề lớn nào về việc phát triển của thành phố trong tương lai, mà là để….


Mừng khai trương phòng khám của Lâm Tuấn.


“Này! Bác sĩ Tiểu Hàn đến rồi, chúc mừng bác sĩ Tiểu Hàn, hôm nay mở phòng khám, ngày mai chúc phát tài”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK